Chương 165
“Vậy thì báo cáo bán hàng thì sao, làm xong rồi chứ?”
“Vẫn chưa”
Mộc Vân lười biếng trả lời câu hỏi này, chậm rãi ngồi ở nơi đó làm việc, không giống như đến để làm việc, ngược lại giống như đến nơi này làm ông lớn.
Đang đùa giỡn ư?
Cô đến đây để làm cá mắm, chứ không phải thực sự đến để làm việc, cô liều mạng như vậy làm gì?
Tuy nhiên, cô không ngờ rắng, làm việc cả buổi sáng, sau khi cô chỉ chỉnh lý ra ba bản báo cáo, rốt cuộc thì có người ở bộ phận này nhìn không vừa mắt, liền đi tìm phó tổng giám đốc khiếu nại “Phó tổng giám đốc, ngài xem Maris người vừa mới được tuyển dụng tới, cô ấy làm việc chậm như vậy thì phải làm sao?”
“Đúng vậy, phó tổng giám đốc, hợp đồng của tôi vẫn đang đợi”
“Đúng thế đúng thế, phó tổng giám đốc, chỉ bằng chúng ta đối người đi, với hiệu quả như vậy, bộ phận của chúng ta sau này sẽ hoạt động như thế nào?”
Những người này phàn nàn và yêu cầu đuổi việc người mới được tuyển dụng Maris.
‘Vốn dĩ phó tổng giám đốc rất coi trọng Mộc Vân, sau khi nghe thấy những lời này, rốt cuộc ánh mắt anh ta cũng hướng ra ngoài, kết quả vừa đúng lúc, thì nhìn thấy Mộc Vân đang thong thả ung dung uống trà.
Phó tổng giám đốc: ”..”
Người có chút tài năng có phải đều như thế này không? Tự hào vì mình còn trẻ và đầy sức sống?
Phó tổng giám đốc thở dài một hơi, rốt cuộc anh ta cũng đích thân đi đến: “Maris, cô đang làm gì vậy?”
“Hả?”
Mộc Vân đai treo trên tường đối “Không…không có gỊ việc gì sao?”
Phó tổng giám đốc liếc nhìn núi tài liệu trên bàn cô gật đầu: “Cô đừng làm mấy thứ này nữa, đến phòng làm việc của tôi đi, làm trợ lý của tôi, tôi sẽ đích thân dạy cô một số điều về chứng khoán sau này”
“Thật sao?”
Mộc Vân nghe thấy điều này, quả nhiên hai mắt liền sáng lên Cô xác thực là có hứng thú với tài chính, hồi đó cô được tuyển thẳng hạng nhất, ngay cả giáo viên của trường học cũng đều nói cô là một hạt giống tài chính đầy thiên phú Mộc Vân rất vui vẻ chuyển vào phòng làm việc của phó tống giám đốc, đồng thời bắt đầu từ bây giờ, cô rốt cuộc cũng nghiêm túc trở lại, chuyên tâm học hỏi kiến thức về chứng khoán từ phó tổng giám đốc.
Thậm chí sau khi tan làm buổi trưa, ra ngoài ăn cơm, hai người đều cùng nhau đến nhà ăn.
“Cậu nói cái gì? Cô ta trở thành trợ lý của phó tổng giám đốc?”
Lúc Diệp Diệp Sâm nghe được tin tức này trên lầu, vừa đi gặp một khách hàng trở về, đột nhiên nghe thấy, cũng không nhìn ra được biếu tình của anh là gì, nhưng giọng điệu rõ ràng là không tốt.
Lâm Tử Khang lập tức giải thích: “Có lẽ là phó tổng giám đốc đánh thoải mái dựa vào ghế đếm số vòng của đồng hồ , rốt cuộc cũng ngồi thẳng ngườ ,, phó tổng giám đốc, có chuyện gì vậy? Tìm tôi có giá cao tài năng của cô ấy, ngài cũng nói rồi, cô ấy rất hiểu thứ này, vì vậy để cho cô ấy làm trợ lý, cũng là điều bình thường”
“Vậy sao?”
Lời nói ra, người đàn ông này mà lại mở miệng buông lời chế nhạo.