Chương 164
Hoặc Diệp Sâm lắc đầu: “Không có, cô ấy đến chỉ để làm qua loa cho Hoặc Minh Thành. Không thể làm việc nghiêm túc được. Vào Bộ phận Thương mại thì do dựa vào sở thích của cô ấy”
“Sở thích? Cô ấy thích kinh doanh?”
“Đúng vậy, có nhớ cuộc. thoại Lâm trước của Gen Hikawa. không?” Anh đột nhiên hỏi điều này Lâm Tử Khang sửng sốt: “Gen
Hikawa? Ngài đang nói về công ty Nhật Bản Lần trước không được mua lại?”
“Ừm, cô ấy là người đã trả lời cuộc gọi vào thời điểm đó, cô ấy đã nhìn
thấy thứ mà ngay cả phó giám đốc thương mại cũng không nhìn thấy. Điều này cho thấy cô ấy rất giỏi những thứ này. Vậy thì cô ấy tò mò muốn đi Bộ phận Thương mại có gì đâu”
Diệp Sâm nhàn nhạt kể lại sự việc lần trước.
Lời vừa nói ra, Lâm Tử Khang đột nhiên sửng sốt.
Ồ, bà chủ thì ra có thể làm được như vậy ư? Nhưng dựa theo thông tin mà anh ta điều tra gần đây, bà chủ chưa từng học đại học ra, vậy tại sao cô không chỉ biết y thuật? Lại còn có rất nhiều nghiên cứu về tài chính?
Lâm Tử Khang rốt cuộc cũng hiếu rõ, tại vì sao mà vị tống giám đốc này lại để anh ta đi điều tra ý tứ của người phụ nữ này.
“Vậy…tổng giám đốc, hôm qua ngài đã đồng ý cô Cố, để cô ấy đến công ty làm việc, mà chức vị cô ấy chọn là giám đốc bộ phận thương mại, vậy bây giờ côMộctới rồi, hơn nữa còn đang ở bộ phận thương mại…”
“Vậy thì đừng để cô ấy tới nữa?”
Thậm chí đến nghĩ cũng không nghĩ, người đàn ông ngồi ở bàn làm việc, một bên gõ văn kiện trên sổ ghi chép, một bên nhíu mày lạnh nhạt, rất không kiên nhẫn mà trả lời.
Lâm Tử Khang sững sờ!
Đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy vị tổng giám đốc này đối với chuyện của cô Cố không chút lưu tình, cũng không kiên nhãn đến vậy mà cách chức cô ta.
Chẳng lẽ, anh hiện tại thật sự không yêu cô ta nữa rồi?
Nhưng năm năm qua, anh luôn đối tốt với cô ta, trừ bỏ cho cô ta danh phận, một người vợ nên cho anh cũng đã cho rồi, thậm chí còn để cho cô ta tự do ra vào nhà anh.
Chẳng lẽ chỉ là một lần sai lầm, thì không thể nào tha thứ được nữa?
Lâm Tử Khang nghĩ không thông vấn đề này.
Nhưng thật ra, dường như anh ta biết hai người đang yêu nhau, nếu như thật sự là yêu, thì dù chuyện có phát sinh lớn đến đâu, cũng sẽ không làm lành nhanh như vậy, bọn họ còn vướng mắc thì còn để lại khoảng trống.
Diệp Diệp Sâm tại thời điểm này, chỉ sợ răng đến bản thân anh \g không nhận ra, anh đối với người phụ nữ mà anh luôn yêu quen thật sự là có phần tàn nhãn hơi quá đáng!
Mộc Vân đã có một ngày khá tốt ở công ty, bởi vì bài kiểm tra viết cho cuộc phỏng vấn của cô điểm tuyệt đối, phó tổng giám đốc của bộ phận này khá coi trọng cô, vì vậy đồng nghiệp trong công ty ngược lại cũng không vì cô là người mới đến mà bắt nạt cô.
Tuy nhiên, thái độ làm việc hiện tại của cô quá tiêu cực.
“Maris, bản hợp đồng của phó tổng giám đốc đã làm xong chưa?”
“Vẫn chưa”