Bên ngoài trời vẫn còn mưa nhưng trời không có mưa to như vừa rồi. Gió thổi có chút lớn, chuyện này khiến tôi cảm thấy thoải mái. Nhìn thấy Hồng Liên rời đi, tôi liền ngây người. Anh ta thật sự đi rồi, sau này sẽ không bao giờ quay lại đây nữa. Mặc dù thời gian tôi biết Hồng Liên cũng mới có vài giờ. Nhưng tại sao luôn cảm thấy anh ta khiến cơ thể này có một loại cảm giác vô cùng quen thuộc? Nó là loại cảm giác giống như gia đình. Nếu như tôi có anh trai thì tôi sẽ hòa thuận với anh ấy giống như Hồng Liên không? Liệu anh ấy có cảm giác ỷ lại giống như Hồng Liên không?
 
“Hoàn hồn, người cũng đã đi rồi, cậu còn nhìn cái gì?” Là tiếng của Ryoma.
 
Tôi định thần lại liền giơ tay lên lau đi nước mắt ở trên mặt, sau đó quay đầu lại nở nụ cười tươi nhìn cậu ấy: “Sao cậu lại ở đây.” Cậu ấy nhìn thấy rồi?
 
Ryoma cau mày lại. “Tại sao tôi không thể ở đây? Cậu luyến tiếc anh ta như vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play