Hoắc Hành Kiều mở to mắt, không thể tin được nhìn Tống Nguyên. Cô vậy mà đi mách lẻo?
Diệp Mẫn Nhàn bình thường vẫn đối xử với cô ta rất tốt, nhưng theo lời mẹ cô ta tính tình bà ấy thực sự không tốt lắm. Hoắc Hành Kiều có chút lo lắng, nhanh chân chạy đến trước mặt Tống Nguyễn: “Bác, cháu không có…Cháu không biết người ở trong tiệm là em họ…”
Tống Nguyễn trực tiếp mở loa ngoài, giọng nói của Diệp Mẫn Nhàn vang lên: “Ồ, nói như thế thì đúng là cô đã dùng danh nghĩa của tôi mà bắt nạt Nguyễn Nguyễn?”
Rõ ràng Diệp Mẫn Nhàn không trực tiếp ở nơi này, nhưng giọng nói từ loa điện thoại truyền đến lại có thể nghe rõ sự lạnh lùng ẩn trong đó.
Hoắc Hành Kiều không nói lên được lời nào. Cô ta cũng không phải kẻ ngốc, lúc này chỉ có thể cúi đầu nhận sai: “Cháu thật sự xin lỗi bác, lẽ ra cháu không nên làm vậy.”
Diệp Mẫn Nhàn cởi áo blouse trắng của bà xuống, xoa bóp vùng da đầu nói: “Người cô nên xin lỗi không phải tôi, mà là Tống Nguyễn.”
Trên mặt Tống Nguyễn lộ ra một cụ cười nhàn nhạt.
Nhìn nụ cười trên mặt cô, cả người Hoắc Hành Kiều đều cảm thấy không tốt. Cô ta cũng không muốn xin lỗi cái đồ nhà quê này.
“Hoắc Hành Kiều, Nguyễn Nguyễn là con gái của tôi, cũng là đứa con gái duy nhất. Con bé chính là mạng sống của tôi. Mặc kệ là kẻ nào dám đụng đến mạng sống của con gái tôi, tôi sẽ khiến kẻ đó phải trả giá đắt.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT