Nước mắt Diệp Thục Tuệ chảy xuống, bà sống đến từng tuổi này, nghĩ đến Diệp Lệ Lệ bà vừa tức giận vừa đau lòng.
Trong lòng Tống Nguyễn cảm thấy không thoải mái: "Được rồi, cháu không hỏi nữa, chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi trước.”
Diệp Thục Tuệ nức nở khóc nói: "Bà đối xử với nó hết lòng dạ như vậy, tại sao nó lại làm như vậy thậm chí còn không chừa cho bà một con đường sống."
"Nó đuổi bà ra khỏi Tống gia cũng không sao, tại sao lại đem nhà bà ở bán đi, lấy đi số tiền cháu đưa cho bà, nó không muốn cho bà có con đường sống..."
Diệp Thục Tuệ cảm thấy trái tim bà đang rỉ máu: “Nó bị bỏ rơi trước khi tròn một tháng tuổi. Bà đã tiêu tất cả tiền của mình vào việc chữa bệnh cho nó, cho nó đi học, cho nó một cuộc sống tốt đẹp hơn. Sao bà có thể nuôi ra một con sói mắt trắng như vậy?”
Cơ thể Diệp Thục Tuệ vì đau lòng đến cực điểm mà “phụt” ra một ngụm máu tươi.
Tống Nguyễn gấp gáp yêu cầu hệ thống dịch cải tạo, sau đó đem cốc nước đưa cho Diệp Thục Tuệ: "Trước tiên bà uống chút nước đi."
Cô đút nước cho Diệp Thục Tuệ, an ủi bà ấy một lúc.
Lúc này bà mới hoàn toàn bình tĩnh lại, Tống Nguyễn nói: "Để cháu đưa bà đi bệnh viện."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT