Phó Hoài Bắc do dự một lúc lâu, nhìn vào ánh mắt trong veo kia, do dự một lát: “Không có gì.”
Tống Nguyễn cười: “Chẳng lẽ anh sợ em đột nhiên có em bé sao?”
Tống Nguyễn tiến về phía trước một bước, trên mặt nở nụ cười.
Phó Hoài Bắc khẽ gật đầu, đáp một tiếng: “Ừ.”
“Anh đừng có suy nghĩ lung tung, làm sao có thể chứ? Hơn nữa cho dù em có đứa trẻ thì em cũng sẽ không phá nó đi.” Đúng lúc phía đối diện là một người đang ôm một đứa trẻ vô tình đụng phải, Tống Nguyễn cong khóe miệng lên rồi nói: “Trẻ con loài người rất dễ thương đó.”
Ngược lại, lông mày của Phó Hoài Bắc càng nhíu chặt hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT