Rồi cô nghĩ đi nghĩ lại. Nếu cô không thể ra khỏi đây, sư phụ lại muốn giấu cô đi, chỉ sợ là đến khi Phó Hoài Bắc chết đi cô cũng không biết được.
Tống Nguyễn không hề ngủ.
Nhìn ra ngoài cửa sổ đến sáng sớm, bên ngoài có động tĩnh. Tống Nguyễn lại xoay người đi ngủ.
Khi cô tỉnh lại lần nữa thì đã là buổi trưa. Cô tưởng Tống Đình Bạch đã ra ngoài, không ngờ hắn lại đang tưới hoa trong sân.
Ánh nắng chiếu vào người hắn, tựa như hắn đang yên bình đi qua năm tháng.
Nghe thấy tiếng động, hắn quay đầu cười nhìn cô: “Nguyễn Nhi, con dậy rồi à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT