Trong lòng Tống Nguyễn càng lo lắng cho tình huống ở Chiến Vực hơn, trên đời này liệu có mấy ai có thể đánh thắng Tống Đình Bạch chứ.
Cô gật đầu qua loa: “Không có việc gì thì con yên tâm rồi.”
Ăn cơm xong cô liền đi nghỉ ngơi, Tống Đình Bạch nhìn về phía cô, nụ cười trên mặt dần biến mất.
Hắn ta đứng dậy, dõi mắt nhìn cô bước vào phòng.
Nhẹ giọng nói: “Đi ra đi.”
Con mèo nhỏ từ trong bóng tối cẩn thận bước ra, nó cách Tống Đình Bạch khoảng cách rất xa, tự mình học được rồi quỳ trên mặt đất.
“Tôi sai rồi, chủ nhân.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT