Cả hai người không tiếng động mà giằng co nhau.
Tống Nguyễn cắn răng: “Nhưng mà bây giờ con đã không phải là sát thủ nữa rồi.”
“Vậy là con không nhận người sư phụ này hay sao?” Tống Đình Bạch nhìn như có vẻ *vân đạm phong khinh, thật ra trong lòng lại không bình tĩnh được như vậy.
*Vân đạm phong khinh: thờ ơ, lạnh nhạt, bình thản, không màng đến điều gì khác, tựa như gió nhẹ mây hờ hững trôi.
Tống Nguyễn không hiểu tại sao đột nhiên Tống Đình Bạch lại thành ra tình trạng này.
Hơi cúi đầu xuống, nhưng cô cũng hiểu rõ ràng một điều, Tống Đình Bạch vẫn luôn là như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT