Vết máu đỏ tươi biến mất trong nháy mắt.
Cằm bị nâng lên, Tống Nguyễn chỉ có thể nâng mắt lên nhìn khuôn mặt tuấn mỹ vô song kia.
Người nọ nhìn cô giống như đang đánh giá một món đồ thủ công mỹ nghệ nào đó.
Một lát sau, Tống Nguyễn thật sự không thể nhịn được nữa: “Tiểu hài tử, cậu có thể hay không buông tay một chút đi, cằm… mỏi.”
Tống Nguyễn đứt quãng mà nói.
Lời nói rõ ràng nhất chính là ba chữ tiểu hài tử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT