Mãi cho đến lúc xuống máy bay.
Trong lòng Tống Nguyễn vẫn còn chút bối rối, thỉnh thoảng hai bên tai còn đỏ lên, nghĩ đến vẻ mặt vô cùng lo lắng của Phó Hoài Bắc khi anh nói anh không yên tâm để cô đi một mình.
Nhưng cô không thể không đi.
Cô không thể trơ mắt nhìn hệ thống biến mất, bật hệ thống ở chế độ tiết kiệm năng lượng rồi lười biếng ngáp dài.(App TᎩT)
Cô sẽ quay lại khu không người vào sáng sớm.
Buổi sáng hôm nay Học viện Võ Thuật cho phép mọi người được nghỉ ngơi, mọi người đều lười biếng ngồi dưới đất chơi game.
“Cho tới bây giờ tôi mới cảm giác được bản thân thực sự đang sống đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT