7.

Bữa tiệc diễn ra được một nữa, Giang Tự nói ''xin lỗi không tiếp được nữa'' rồi đi về khu vực vệ sinh.

Tôi thấy anh vừa đi vừa gõ điện thoại.

Từ lúc Giang Tự lấy điện thoại ra, điện thoại của tôi cũng đột nhiên vang lên.

Lại là thông báo đăng tin mới của "An An là vợ của tôi''.

[Đều chụp cho tôi! Tôi và vợ yêu phải lên hotsearch với nhau!]

[Phóng viên nhà ai chụp xấu là ông đây đánh sập hết!]

[Hu hu hu, hôm nay tôi mở cửa xe cho vợ yêu, còn cản rượu cho vợ yêu nữa, còn cố ý chọn trang phục tình nhân dùng cho lễ đính hôn nữa, vợ có thấy không? Anh mới là người xứng với vợ nhất!!!]

Tôi: ''...''

??

8.

Nếu đây là trùng hợp, vậy thì cũng quá... trùng hợp rồi đấy?

Tôi còn chưa tìm được lí do khác thì mọi người đột nhiên trở nên ồn ào.

Cửa lớn mở ra, tất cả phóng viên đều vây quanh.

Giây phút thấy người đứng ở cửa lớn, m.áu trong người tôi như đóng băng, một câu cũng nói không nên lời.

Đường Yến Châu quay về rồi.

Tôi không biết giây phút này mình đang có suy nghĩ gì.

Tôi chỉ biết, nếu như bản thân thật sự nhớ thì sẽ không run rẩy như vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play