Buổi sáng, Diệp Vãn Lê đến trường sát giờ.

Hôm nay là buổi đọc sách buổi sáng của thầy Quách Gia, quả nhiên không ngoài dự đoán, Diệp Vãn Lê lại bị mắng.

Diệp Vãn Lê đứng ở cửa báo cáo một tiếng.

Thầy Quách Gia gật đầu, ra hiệu cho Diệp Vãn Lê vào lớp.

Sau khi Diệp Vãn Lê vào, chuông báo hiệu vào lớp vang lên.

Thầy Quách Gia nhìn Diệp Vãn Lê đang cất cặp sách, nói: "Diệp Vãn Lê, em nhìn lớp của mình xem các bạn đã đến đông đủ, cố ý đến sát giờ thế à?"

Diệp Vãn Lê cất xong cặp sách ngẩng đầu nhìn xung quang lớp, còn một chỗ trống, cô lẩm bẩm: "Kỳ Lẫm cũng chưa đến mà."

Diệp Vãn Lê vừa ngồi xuống chỗ, đã thấy Kỳ Lẫm đứng ở cửa.

Cậu ta nhìn thầy Quách Gia một cái, sau đó nói: "Báo cáo ạ."

Vừa rồi là Diệp Vãn Lê, bây giờ lại là Kỳ Lẫm, tính khí thầy Quách Gia lập tức không tốt: "Kỳ Lẫm, cậu có biết bây giờ mấy giờ rồi không? Chuông vào học đã reo rồi đấy!"

Kỳ Lẫm gãi đầu, nói: "Thưa thầy em ngủ quên mất, lần sau không dám nữa ạ."

Thầy Quách Gia quay đi, không nhìn Kỳ Lẫm nữa: "Vào lớp đi!"

"Dạ..."

"Buổi trưa hôm nay toàn thể giáo viên họp, sau đó tới tiết tự học buổi chiều của tôi, lúc đó đại diện lớp lên phát bài tập về nhà." Thầy Quách Gia nói.

"Lần thi vừa rồi, nhìn chung lớp mình làm khá tốt, nhưng môn tiếng anh thì không được tốt lắm, không bằng những lần thi trước."

 Không biết vì sao, Thầy Quách Gia nói đến đây, thanh âm nhẹ đi vài phần: "Có câu nói thế này: không có học trò dốt, chỉ có thầy dạy kém."

"Lần thi này tôi cảm thấy mình có một số vấn đề lớn, thứ nhất là có lẽ giảng quá nhanh, một số kiến thức các em chưa nắm vững; thứ hai là đề bài giảng chưa kỹ, một số bạn có thể vẫn còn mơ hồ."

"Thầy cô ở Thâm Hải đều tốt như vậy sao?" Lâm Nam bị thái độ của thầy Quách Gia làm choáng.

"Không biết, nhưng thầy cô của chúng ta đều khá tốt, nhất là thầy ấy." Diệp Vãn Lê chỉ về phía thầy Quách Gia: "Thế nào, có ghen tị lắm không?"

Lâm Nam nói: "Không ghen tị, bây giờ tớ cũng học chung lớp mà."

Diệp Vãn Lê suy nghĩ kỹ, có vẻ cô hỏi sai câu rồi: "Câu hỏi này tớ hỏi sai rồi, xin lỗi."

Sắp hết giờ, thầy Quách Gia nhắc các học sinh: "Học cho giỏi, Đại học Thanh Hoa, Bắc Kinh toàn trai đẹp gái xinh đấy."

Diệp Vãn Lê tựa tay lên vai Lâm Nam: "Haha, thầy Quách Gia thật vui tính quá, tớ thích thầy ấy lắm."

"Quả thật khá hài hước."

Diệp Vãn Lê dựa mặt vào lòng bàn tay, mắt nhìn vào sách tiếng anh, lẩm nhẩm học từ: "Fall in love with, yêu..."

"Face to face, đối diện..."

"Fall in love with, yêu..." Diệp Vãn Lê đã thuộc những từ này từ lâu rồi, cô chạm vào khuỷu tay Lâm Nam: "Này, cậu chạy thế nào?"

Lâm Nam nói: "Cũng được, sao thế?"

Diệp Vãn Lê nói: "Nhà trường chúng ta sắp tổ chức Đại hội Thể thao rồi, nếu để thầy Quách Gia biết cậu chạy khá được thì thầy ấy nhất định sẽ bắt cậu tham gia đấy."

Diệp Vãn Lê nói tiếp: "Vậy nên nếu cậu không muốn thi thì nhất định không được để thầy Quách Gia biết cậu chạy giỏi nhé."

Lâm Nam buông sách tiếng anh xuống, quay sang nhìn Diệp Vãn Lê: "Nói với cậu thì không sao chứ?"

Diệp Vãn Lê vỗ ngực: "Chắc chắn không sao mà, tớ từ nhỏ đến giờ đẹp người lại tốt bụng."

"Người đẹp tốt bụng."

"Khiêm tốn, khiêm tốn!"

—  Văn phòng giáo viên

Thầy Quách Gia lấy từ bàn làm việc một tờ đơn đăng ký Đại hội Thể thao đưa cho Diệp Vãn Lê: "Diệp Vãn Lê, em mang tờ đơn này về rồi viết lên bảng thông báo việc đăng ký Đại hội Thể thao nhé."

Diệp Vãn Lê nhận lấy tờ đơn: "Dạ, em biết rồi ạ."

Thầy Quách Gia lại dặn thêm: "Nam nữ mỗi bên 6 người, mỗi người chỉ được đăng ký tối đa 2 môn, em viết thêm lên bảng là ai có thể thì đăng ký đủ 2 môn nhé."

"Còn nếu số lượng đăng ký không đủ 12 người thì sao ạ?" Diệp Vãn Lê hỏi thầy Quách Gia, cô không muốn rằng sau này số lượng không đủ mà mình lại bị trách.

"Hôm nay buổi chiều lớp mình có tiết Thể dục phải không?" Thầy Quách Gia hỏi Diệp Vãn Lê.

Diệp Vãn Lê gật đầu: "Tiết thứ 2 buổi chiều ạ."

"Vậy thì em khỏi lo chuyện không đủ người." Thầy Quách Gia nói: "Đến lúc đó tôi sẽ đi xem tiết thể dục của các em, ai có năng khiếu tôi sẽ gọi đi thi đấu."

Diệp Vãn Lê lại hỏi: "Còn nếu số người đăng ký vượt quá 12 người thì sao ạ?"

Thầy Quách Gia cười cười: "Lúc đó dù có đủ người rồi cũng phải tổ chức thi tuyển chọn. Không phải ai đăng ký là cho đi thi đấu đâu."

"Dạ..."

***

Diệp Vãn Lê quay lại lớp viết lên bảng theo yêu cầu của thầy Quách Gia: Đại hội Thể thao sắp bắt đầu, ai muốn đăng ký thì đến đây đăng ký nhé, mỗi người đăng ký 2 môn. Phía dưới còn vẽ thêm một khuôn mặt cười.

Diệp Vãn Lê vừa ngồi xuống chỗ, Quý Bắc đã chạy tới: "Diệp Vãn Lê, cho tớ xem tờ đơn đăng ký."

Quý Bắc cầm lấy tờ đơn Diệp Vãn Lê đưa: "Tớ có thể đăng ký 800m được không?"

Diệp Vãn Lê quay bút chán nản nói: "Cậu đăng ký đi."

Quý Bắc đặt tờ đơn xuống: "Nhưng trên bảng viết bắt buộc đăng ký 2 môn, nhưng tớ chỉ có thể đăng ký 1 thôi."

Diệp Vãn Lê nói: "Đăng ký 1 môn cũng được mà, thầy Quách Gia nói ai có thể đăng ký 2 thì đăng ký đủ 2 môn, chứ không bắt buộc phải đăng ký 2 đâu."

"Ồ vậy thì tớ đăng ký một môn thôi."

"Đăng ký 1 môn gì vậy?" Kỳ Lẫm từ phía sau ôm cổ Quý Bắc.

Diệp Vãn Lê không muốn nói nhiều, hơi mệt: "Trên bảng kìa."

Kỳ Lẫm đọc xong nói: "Ê, Đại hội Thể thao không phải tháng 4 sao? Sao trường lại đăng ký sớm thế nhỉ?"

Diệp Vãn Lê: "Nhanh lên! Cậu đăng ký gì?!"

"Tớ có nói tớ đăng ký đâu?"

"Cậu đăng ký cũng phải đăng ký, không đăng ký cũng phải đăng ký!!!"

"Dựa vào cái gì chứ?!" Kỳ Lẫm nói xong thấy Diệp Vãn Lê không lên tiếng, lại nói thêm: "Thôi được rồi, vì nhà trường nên tớ miễn cưỡng đăng ký 2 môn vậy."

Đến giờ trưa, Đại hội Thể thao mới chỉ có 8 người đăng ký.

Quý Bắc, Kỳ Lẫm, Dư Bạch, Vương Dao Dao, Lý Hạ, Hạ Diệp, Tạ Thất, Trịnh Manh.

Quý Bắc đăng ký 1 môn 800m.

Kỳ Lẫm đăng ký 1 môn 1000m và tiếp sức.

Dư Bạch đăng ký nhảy cao và tiếp sức.

Vương Dao Dao đăng ký ném tạ.

Lý Hạ đăng ký nhảy xa và tiếp sức.

Điều khiến Diệp Vãn Lê đau đầu không phải là thiếu người, mà là tiếp sức là cuộc đua 5 người, bây giờ mới có 3 người.

Hạ Diệp đăng ký 500m.

Tạ Thất đăng ký 100m.

Trịnh Manh đăng ký nhảy cao.

"Bây giờ mấy người đăng ký rồi?" Lâm Nam hỏi Diệp Vãn Lê.

"Tổng cộng có 8 người thôi, tớ thật sự ngất mất." Diệp Vãn Lê cười gian tà: "Có điều cũng không liên quan tới tớ, dù sao buổi chiều tiết thể dục lão Quách sẽ tự chọn người."

Nói xong còn nhìn Lâm Nam, rồi vịn tay lên vai cậu: "Này, cậu cũng có khả năng bị chọn đấy."

Lâm Nam nói: "Với tớ thì cũng ổn."

Diệp Vãn Lê lắc đầu: "Ganh tị chết được, 100m tớ còn thở không nổi luôn."

Nói xong, Diệp Vãn Lê muốn nhìn đồng hồ treo tường phía sau, phát hiện Kỳ Lẫm đang nhìn mình: "Sao cậu nhìn tớ thế?"

"Vì cậu đẹp nên tớ nhìn thôi."

"Tớ biết mà."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play