Từ lúc Trần Niệm An ngất xỉu cho đến khi tỉnh lại cũng không lâu lắm. Cậu phát hiện mình đang ngồi trên một chiếc minibus, tay chân bị trói chặt. Ở bên cạnh còn có Quý Xảo Xảo đang nhỏ giọng khóc thút thít. Cậu muốn bình tĩnh để suy nghĩ vì sao lại xảy ra chuyện này, nhưng nghĩ đến cảnh Lục Quỳnh lo lắng khi tìm không thấy mình là cậu lại sốt ruột.
- Nãy giờ chúng ta đang đi đâu? - Trần Niệm An hỏi Quý Xảo Xảo.
Bây giờ Quý Xảo Xảo đã khóc mệt lã, hiển nhiên từ nãy đến giờ cô ta không bị ngất xỉu. Thấy Trần Niệm An tỉnh lại, Quý Xảo Xảo đầy ngạc nhiên và vui mừng. Cô ta vừa lau nước mắt vừa nói: 
- Cuối cùng cậu cũng tỉnh rồi.
Trần Niệm An nhíu mày, hỏi lại lần nữa: 
- Chúng ta đang đi đâu?
- Tôi có biết đâu. - Quý Xảo Xảo trông rất hoang mang, từ nãy đến giờ cô ta chỉ biết sợ hãi lo lắng, làm gì mà nhớ đường chứ: - Có thể là đi ra ngoại ô thành phố? Chúng ta nên làm gì bây giờ? Vì sao bọn họ lại bắt chúng ta?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play