Lục Quỳnh và Trần Niệm An không thảo luận
về chuyện miếng dán điện thoại quá lâu, dù sao Lục Quỳnh cũng thật sự đói bụng
và rất muốn ăn lẩu ma lạt thang siêu cay.
Cô và Trần Niệm An vừa mới ngồi xuống,
lập tức vội vàng gọi hết một lượt những món có thể gọi. Đột nhiên ánh mắt của
Trần Niệm An ngưng trọng, nhìn về phía một
anh chàng điển trai đang vừa lau nước mắt vừa xì xụp lẩu ma lạt thang cay xè ở
một cái bàn khác. Lục Quỳnh thầy cậu nhin rất nghiêm túc, không khỏi sửng sốt.
Nam chính và nam phụ gay lộ thì thôi, chẳng lẽ bạn nhỏ nam tư nhà mình cũng bắt
đầu hoá gay?
Nghĩ vậy, cô vội vàng lôi kéo sự chú ý
của Trần Niệm An:
- Đàn em, em đang dòm cái gì vậy?
Trần Niệm An hơi ngập ngừng, nói:
- Hình như đằng kia là bạn cùng phòng của
em.
Lục Quỳnh vỡ lẽ hoá ra là vậy, trong lòng
thở phào nhẹ nhõm:
- Vậy em có cần qua đó chào hỏi không?
- Hình như cậu ấy đang khóc. - Trần Niệm
An tiếp tục do dự, nói: - Bây giờ em đi qua đó có thể khiến cậu ấy xấu hổ
không?
Lục Quỳnh xua tay:
- Không cần thêm chữ “có thể", tất
nhiên là sẽ xấu hổ dữ lắm!
Trần Niệm An: “...”
Lục Quỳnh thấy lẩu ma lạt thang đã được dọn lên, vội vàng mời Trần
Niệm An trên mặt vẫn còn lo lắng ăn trước:
- Chúng ta tiếp tục quan sát coi sao, nói
không chừng cậu ấy khóc vì lẩu ma lạt thang cay quá thôi. Chờ thêm một lúc cậu ấy
ngừng khóc chúng ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).