Sau khi Hi Đạo Mậu dọn dẹp nhà, đèn dầu của sơn trang Lạc Mai thay nhau sáng lên. Bữa tối được phục vụ riêng cho mỗi sân, Tạ Đạo Xán xách theo một con gà nướng cùng Dữu Chiêu nghênh ngang đi vào, có ba người tổ chức.
Hi Đạo Mẫu thay một bộ y phục mỏng manh giản dị, váy trên thân cũng không phải thêu hoa mà chỉ là những sợi tơ mềm mại, được ánh trăng bao trùm, bình yên tĩnh lặng. Nàng đem búi tóc xõa ra, mái tóc đen buông xõa trên vai, lông mày và đôi mắt cũng mềm mại nhu hòa theo.
“Thật hiếm khi ba người chúng ta có thể cùng nhau ở một nơi, vài ngày này sẽ là khoảng thời gian vui vẻ của chúng ta!” Dữu Chiêu thay áo choàng đơn giản màu đỏ son, xắn tay áo lên nhìn con gà.
Dữu Chiêu vừa mới ngửi thấy mùi thì đã đi đến, vì cũng đang sốt ruột nhưng một nén hương sau nha hoàn của nàng mới xách theo một bầu rượu vào xuân lâu.
“Tiểu thư chạy nhanh quá, nô tì xoay người một cái thì người đã biến mất, hỏi Trăn Trăn tỷ tỷ mới biết được người đi hướng bên này, làm nô tì tìm mãi.” Bội Nhi trên trán có chút mồ hôi mỏng, mọi người nhìn thấy đều cười lên.
“Đúng lúc ta từ trong mang theo một bộ chén hoa mai lưu ly tới, vừa vặn hợp với rượu dâu tằm này!” Hi Đạo Mậu cười vui vẻ nhìn bình rượu trong tay Bội Nhi, hai mắt lập tức sáng lên.
Nam Gia nghe nàng nói xong liền đi lấy, ba người còn lại ngồi vây quanh ở bàn hoa mai, Trăn Trăn cùng Yên Yên từng người một đem bữa tối lên.
“Con cá này ngon quá!” Dữu Chiêu uống một ngụm canh, khen ngợi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT