Nằm trong bài thơ “Cuối thu độc du khúc giang” của Lý Thương Ẩn thời Đường. 

Hi Đạo Mậu nghe xong, trong mắt không ngừng khiếp sợ, nàng buông bánh ngọt trong tay xuống hỏi: “Phủ công chúa, hắn ta nói muốn xông vào là có thể xông vào sao?”
Không phải nàng chưa từng thấy qua thủ vệ bên cạnh Tư Mã Đạo Phúc, thủ vệ giống như thùng sắt canh giữ bên người Tư Mã Đạo Phúc. Muốn thông qua tầng tầng thủ vệ đi tới trước mặt Tư Mã Đạo Phúc, cơ hồ là khó như lên trời.
“Nói như thế nào đây cũng là ở Hoàn phủ, nàng ở nhà cô mẫu, nào có đạo lý ngày ngày đề phòng?”
Tuy nói như thế, nhưng Hi Đạo Mậu cảm thấy chuyện này không đơn giản như bề ngoài.
Nàng về đến nhà, cùng Thái thị nói chuyện này. Thái thị cũng không quá kinh ngạc, chỉ gật đầu, giúp Hi Đạo Mậu chuẩn bị y phục mùa thu.
“Tấm vải gấm màu đỏ bạc này thích hợp với con, lát nữa nhờ người làm áo choàng cho con, vào mùa đông ngắm nhìn niềm vui.” Nói xong, Thái thị liền cúi đầu nhìn tấm vải.
Hi Đạo Mậu nhìn phản ứng của mẫu thân, càng thêm nghi hoặc trong lòng. Nàng truy hỏi, Thái thị chỉ chuyển đề tài, không trả lời nữa. Hi Đạo Mậu bất đắc dĩ, chỉ có thể gọi Trần Thụy đến.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play