Hạ Minh Dương nghe được lời Trần Ninh An như sét đánh ngang tai, đứa con gái ngày ngày bám theo cậu hôm nay muốn phủi sạch quan hệ khiến hắn bất ngờ.
“Anh bận nên chưa kịp gọi lại cho em, Ninh An đừng vì giận dỗi anh mà nói linh tinh còn đi cùng người con trai khác, em làm vậy hai bên gia đình sẽ khó xử lắm.”
Quần chúng hóng chuyện dỏng tai nghe chuyện gì xảy ra tiếp theo, câu của Hạ Minh Dương như ngầm khẳng định hai người có quan hệ nhưng cô đang giận dỗi nên phủ nhận, còn dây dưa với đứa con trai khác.
Trần Ninh An cảm thấy Hạ Minh Dương ngày càng đê tiện, đổ nước bẩn lên người cô như vậy thì cô không cần khách khí, cô cũng không phải yếu thế, mở album điện thoại ra ném trước mặt Hạ Minh Dương.
“Hạ thiếu gia giải thích tấm ảnh này như thế nào, có quan hệ với tôi mà tay trong tay với một cô gái khác sao? Tôi đi với người con trai khác ít ra bọn tôi quang minh chính đại không đụng chạm thân thể, mà người này cũng không xa lạ với Hạ thiếu gia nhỉ, còn là bạn thân của tôi.”
Trước đó không lâu cô nhận được vài tấm ảnh thân mật của hắn cùng Lưu Tuyết Nghi, còn có với những cô gái khác nên cô mới ngang ngược lật bài không giả cần bộ ngu ngốc.
Nhưng cô chưa muốn lật ngửa tấm ảnh của hắn với người phụ nữ khác ngoài Lưu Tuyết Nghi, cô còn cần để Lưu Tuyết Nghi tự mình ảo tưởng rồi tự nhảy xuống hố chôn mình.
Người có mặt tại nhà ăn lúc này được trải qua từ bất ngờ này tới bất ngờ khác.
Ban đầu còn suy nghĩ Trần Ninh An ngoại tình giờ xoay chuyển tình thế là Hạ Minh Dương ngoại tình.
Nam thần trong mắt mọi người không chỉ ra tay đánh bạn gái mình còn ngoại tình bị chính thất bắt gặp nên đòi chia tay.
Đánh người có thể do bịa đặt nhưng ngoại tình đã có bằng chứng rõ ràng, chuyện này khiến đám fan nữ của Hạ Minh Dương yếu thế không dám lên tiếng bảo vệ thần tượng, một bộ phận thoát fan mắng chửi hắn.
May mắn Trần Ninh Dương gửi ảnh kịp thời cho cô, nếu không hôm nay phải cõng cái nồi ngoại tình.
Lịch sử đen tối của Hạ Minh Dương không khó điều tra, nhà họ Hạ không nghĩ tới một đứa trẻ con như hắn gây ra sóng gió gì, không xử lý sạch sẽ nên bằng chứng còn lại rất nhiều.
“Ninh An, em nghe anh giải thích, chuyện không phải như em nghĩ.”
Trần Ninh An trong lòng vui sướng nhưng không thể để lộ ra, đôi mắt đỏ hoe nước mắt chực trào chảy xuống, cô nhìn thẳng Hạ Minh Dương giọng nghẹn ngào trả lời.
“Nghe anh giải thích sao.”
“Hạ Minh Dương, tôi không ngờ anh là loại người như vậy, anh nói bị áp lực không khống chế được hành vi nên đánh tôi, tôi cũng ngu ngốc tha thứ cho anh, giờ anh cắm tôi cái sừng, anh còn xứng đáng làm người hay không.”
Trần Ninh An nói xong liền đẩy Hạ Minh Dương khóc lóc chạy ra khỏi nhà ăn khiến bao nhiêu bạn học chứng kiến không khỏi xót xa, một cô gái tốt như vậy bị đôi tra nam tiện nữ kia lừa dối.
Nếu không phải Hạ Nam biết cô xử lý Lưu Tuyết Nghi ra sao, hiện tại cậu sẽ tin Trần Ninh An bị tổn thương sâu sắc.
Vừa nãy còn khí thế bừng bừng hóng chuyện trên web trường, bây giờ tâm trạng cực kỳ tổn thương vì bị phản bội.
Đứa nhỏ này diễn cũng hay thật.
Bạn học Hạ đã mất công diễn, cậu không thể làm ngơ được.
“Hạ Minh Dương, không ngờ cậu lại làm tổn thương vị hôn phu được gia đình hai bên đồng ý, đối tượng còn là bạn thân của cô ấy.”
Đám đông xung quanh được một phen ngạc nhiên.
Hạ Minh Dương cùng Trần Ninh An có hôn ước, Lưu Tuyết Nghi là bạn thân nhưng chen chân vào mối tình của họ.
Đúng là bạn thân, thân ai lấy lo.
Hạ Nam đẩy người chắn trước mặt vội vàng cầm điện thoại trên bàn đuổi theo Trần Ninh An, dáng vẻ một người quan tâm lo lắng.
Khuôn mặt Hạ Minh Dương đen kịt, ánh mắt u ám như muốn giết người, hắn như con vật trong sở thú bị mọi người chỉ trỏ bàn tán, những lời dị nghị xung quanh khiến hắn bùng nổ bước ra khỏi nhà ăn.
So với bị mất mặt ở trường học, hắn càng sợ ông nội biết chuyện tước đi quyền thừa kế.
Hạ gia không còn được vững mạnh như trước, bên ngoài mọi người ngưỡng mộ bao nhiêu nhưng người ở bên trong mới thực sự rõ Hạ gia chỉ còn cái thùng rỗng, liên hôn với Trần gia giúp gia tộc giải cứu được nguy cơ, hắn làm mất mối hôn sự này ông nội chắc chắn không bỏ qua cho hắn.
“Không ngờ Hạ Minh Dương là người như vậy.”
“Không phải trước đây cậu coi hắn là nam thần muốn gả sao, bây giờ còn muốn không.”
“Thôi đi, bây giờ cho không tớ cũng không thèm.”
“Gương mặt đẹp như vậy nhưng lòng dạ lại đen tối.”
“Uổng công ông trời cho hắn gương mặt đẹp.”
Trần Ninh An ở góc khuất quan sát Hạ Minh Dương khó chịu từ nhà ăn bước ra, nở nụ cười khinh bỉ.
Mọi chuyện chưa kết thúc đâu, cuộc vui giờ mới bắt đầu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT