Nếu không phải do ngày hôm sau ở biên quan báo về tin gấp khiến hắn phải vội vàng đi trấn thủ, vừa đi lại phải đi liền năm năm, bây giờ nhìn lại những món nợ cũ cũng đã muộn, thì hắn nhất định đã tìm người thanh toán món nợ này rồi.
Chỉ có điều trước khi rời đi, để cảnh cáo Thích gia cùng những kẻ âm mưu chống lại mình nên hắn đã đuổi hết bọn họ đi. Qua năm năm chắc bọn họ cũng phải biết đều gì nên làm, điều gì không nên làm chứ?
Dù sao cũng là người đã có quan hệ thể xác với hắn, là vương phi được cưới hỏi đàng hoàng, chỉ cần đối phương an phận thủ thường thì có trở về cũng không sao.
Nhưng nếu như đối phương không thành thật…
Trong mắt Cơ Vấn Thiên lóe lên một tia lạnh lẽo, trong số đám người hiển quý, còn nàng cũng không nhiều thêm mà mất nàng cũng chẳng ít đi là mấy.
Sau khi nói chuyện với hoàng huynh hoàng tẩu một lát thì Cơ Vấn Thiên lại đi thỉnh an thái hậu.
Giống như Trần hoàng hậu đã nói, thái hậu quả thật đã nhắc đến chuyện đưa vương phi về vương phủ với hắn.
Trong lòng Cơ Vấn Thiên đã có quyết định cho nên hắn cũng không cự tuyệt, chỉ nói vài câu chiếu lệ rồi rời khỏi hoàng cung.
Dục vương phủ sau năm năm mới chờ được chủ nhân trở về, trong nhà từ quản gia cho đến tất cả bọn hạ nhân đều kích động phấn chấn, bận rộn chuẩn bị yến tiệc tẩy trần đón vương gia trở về.
Cơ Vấn Thiên gọi Hình Tranh vào thư phòng, trước tiên nói về việc dàn xếp đại quân sau khi khải hoàn trở về triều đình, bẩm báo một số tình hình hiện tại cho triều đình biết, thảo luận mất khoảng một canh giờ mới kết thúc.
Sau đó, nghĩ tới lời hoàng tẩu cùng thái hậu nhắc nhở, trước khi Hình Tranh chuẩn bị rời đi thì hắn lại gọi: “Ngày mai ngươi hãy phái một nhóm người đến biệt trang Ninh Thành”.
“Ninh Thành?”, nét mặt Hình Tranh khó hiểu” “Đi Ninh Thành làm gì?”
Cơ Vấn Thiên lẩm bẩm: “Tất nhiên là bản vương muốn đưa vương phi trở về, lần này bản vương quay về kinh, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không ra biên quan lần nữa, vương phủ sao có thể thiếu nữ chủ nhân? ”
“Vương phi!?”
Hình Tranh có cảm giác như mắc nghẹn không nói được gì, thật lâu sau mới giật mình nói ra.
Đúng rồi! Năm năm chinh chiến nơi biên ải sao lại khiến cho hắn ta quên đi chuyện quan trọng rồi!
Không giống cẩu độc thân như hắn ta, năm năm trước vương gia đã cưới vương phi vào phủ rồi mới ra chiến trường!
Nhưng theo hắn ta biết thì vị vương phi này là người do thái hậu chỉ định.
Thái hậu cũng không phải là mẹ ruột của vương gia, lúc trước bà ta có suy nghĩ gì về vương gia thì cũng chỉ có trong lòng bà ta hiểu rõ. Hơn nữa năm năm trước rõ ràng chính miệng vương gia đã ra lệnh đuổi vương phi đi, sao bây giờ lại muốn đưa nàng trở về?
“Sao? Ngươi có vấn đề gì sao?”, Cơ Vấn Thiên liếc nhìn hắn.
Hình Tranh thật sự rất tò mò vì sao vương gia lại đột nhiên đưa ra quyết định này, nhưng hắn ta cũng hiểu đây là việc riêng tư của vương gia, hắn ta chỉ là một cấp dưới thì không nên hỏi nhiều.
Cơ Vấn Thiên rất hiếm khi giải thích, lại nói: “Chỉ vì muốn bịt miệng một số người mà thôi, nếu như bản vương không đưa bọn họ trở về thì các đại thần trong triều có thể bắt lấy nhược điểm này gây phiền phức thêm. Ta không muốn cho bọn họ cơ hội đó, vương phủ cũng không thiếu vài bữa cơm”.
Hình Tranh chợt hiểu ra: “Người yên tâm! Thuộc hạ sẽ sắp xếp người mau chóng xuất phát đi đón bọn họ về, tuyệt đối không để cho đám đại thần đó có cơ hội gây chuyện!”
“A- chooo!”
Tại biệt trang Ninh Thành cách kinh thành không xa, Thích Vy đang cùng Thích Tiểu Dương dùng bữa ngon miệng, không hiểu sao lại hắt hơi một cái, nàng liền cau mày nghi ngờ có ai đó đang nhắc tới nàng.
Biệt trang Ninh Thành.
“Vương phi, có người từ kinh thành tới nói vương gia đã khải hoàn về triều, xin người mau chóng lên đường về kinh thành đoàn tụ cùng Vương gia”, quản sự biệt trang cung kính cúi đầu bẩm báo.
Năm năm trước khi Thích Vy lần đầu tiên đến biệt trang, người ở biệt trang không hề tôn trọng nàng, bọn họ cùng lắm cũng chỉ miễn cưỡng ứng phó bởi vì nàng là vương phi, nhưng nàng đã bị đẩy đến đây, một nơi mà Dục vương gia không bao giờ tới, chẳng khác nào phi tần bị đẩy vào lãnh cung, không cần coi trọng.
Người ở biệt trang vô cùng coi thường nàng, không chỉ hay cho nàng ăn thức ăn nguội lạnh mà thậm chí còn có người đến trước mặt nàng giễu cợt khiêu khích.
…Thật sự là nàng đã nể mặt đám người này quá rồi!
Thích Vy chưa bao giờ là kiểu người tự nuốt uất ức vào trong, sao nàng có thể cam chịu như vậy được?
Thế là trong vòng chưa đầy một tháng nàng đã giải quyết tất cả mọi người đâu ra đó, đến mức không có ai dám hó hé nửa lời.
Bây giờ từ trên xuống dưới ở trong biệt trang này đều bị nàng nắm trong tay, không kẻ nào dám bằng mặt không bằng lòng, không kẻ nào dám lừa trên gạt dưới, không kẻ nào dám đồn đãi chuyện của Thích Tiểu Dương ra bên ngoài, kẻ nào dám làm như vậy đều sẽ bị nàng đuổi đi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT