《Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi- Calantha》
“Có gì mà khó nói?” Vương Khải Ninh không
hiểu, thuận miệng nói: “Người yêu cãi nhau còn không phải là do chút việc nhỏ
lông gà vỏ tỏi thôi sao, tôi nói với cậu, loại mâu thuẫn này là trong nhà chưa
rõ, ngoài ngõ đã biết rồi, tự cậu nghĩ không ra, ngược lại người ngoài chúng
tôi sẽ cho được ý kiến hay, hiểu chưa?”
Nói một đống lý do đàng hoàng, mục đích chính
vẫn là bà tám.
Nhưng mà cho dù Vương Khải Ninh nói hay đến
mấy, Sầm Lý cũng sẽ không bao giờ nói cho anh ta chân tướng.
Sầm Lý có lệ nói không cần, cúi đầu ăn tiếp.
Anh ta nhiệt tình như vậy, thằng chó họ Sầm
này lại lạnh lùng như thế, vậy mà coi được à?
Vương Khải Ninh hừ lạnh một tiếng: “Cậu không
nói tôi cũng biết vì sao hai người cãi nhau.”
“Chắc chắn là bình thường cậu quá lạnh lùng.”
Vương Khải Ninh nói: “Bạn gái không cảm nhận được tình yêu của cậu.”
Mày Sầm Lý buông lỏng, dùng ánh mắt nhìn kẻ
ngốc nhìn Vương Khải Ninh, không để ý. Vương Khải Ninh thấy anh vẫn lạnh lùng
như vậy, càng hăng hái, chỉ vào mặt anh nói: “Đúng rồi, chính là bộ dáng sống
chết mặc bay này, tôi làm anh em ngủ cùng phòng với cậu bốn năm đôi khi cũng
muốn tuyệt giao, may mà tôi là người rộng lượng, nhịn cậu bốn năm.”
Lúc này Mạnh Tuyền tò mò hỏi: “Nhịn bốn năm
vẫn chưa tuyệt giao? Lão Vương anh là Ninja rùa à?
Vương Khải Ninh đang muốn nói gì, Sầm Lý lạnh
giọng: “Tuyệt giao với tôi, ai giúp cậu viết bài tập nhóm?”
Bị nói ra khuyết điểm ngay trước mặt, Vương
Khải Ninh không nhịn được, phản bác nói: “Cậu không cần cho rằng giúp tôi làm
bài tập nhóm thì cậu là thần của tôi, còn nữa, hiện tại vấn đề đáng thảo luận
là thái độ của cậu, cậu lôi tôi vào làm gì? Đừng nói sang chuyện khác.”
Nhưng mà lực chú ý của Mạnh Tuyền đã hoàn toàn
bị dời đi, ánh mắt nhìn Vương Khải Ninh rất ghét bỏ.
“Vương Khải Ninh, không phải chứ, anh là Trạng
Nguyên kỳ thi đại học đó, học đại học còn cần người khác giúp anh làm bài tập?”
Mạnh Tuyền líu lưỡi: “Vốn tôi cảm thấy trên người của anh còn có một chút hào
quang của học sinh xuất sắc, giờ thì đúng là tiêu tan ảo ảnh.”
“Mẹ nó tôi học tập gian khổ mười hai năm, ba
năm cấp 3 ngày nào cũng học như con chó, vất vả thi đậu đại học, còn không
cho tôi làm cá mặn lười biếng được à?”
Vương Khải Ninh nói năng lý lẽ hùng hồn, lại
chỉ vào Sầm Lý nói: “Năm đó họ Sầm này là tuyển thẳng đấy, lên đại học không
phải cũng chơi game đấy thôi?”
Mạnh Tuyền giật nhẹ môi, phân biệt rất rõ ràng
với hai vị học sinh giỏi này: “Sầm Lý chơi game chơi ra một Bình Minh, anh
không viết bài tập nhóm viết ra cái gì?”
“Lúc Bình Minh còn trong giai đoạn sản xuất,
cô cho rằng hơn trăm vạn số liệu kia là ai thức đêm với Sầm Lý viết ra hả ?”
truyện được dịch bởi app t y t
Mạnh Tuyền đột nhiên cứng miệng không trả lời
được, nghĩ thầm có phải mình coi thường Vương Khải Ninh quá rồi không.
Trong lòng mới vừa toát ra chút áy náy, đã
nghe Sầm Lý nói: “S ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.