《Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi- Calantha》
Trì Dữu rất lâu mới phản ứng lại lời Sầm Lý nói có ý gì.
Miệng cô còn đang nhai mì, suýt chút nữa đã phun ra.
Trì Dữu am hiểu nhất là dùng tự giễu đánh vỡ xấu hổ, nhưng lúc này cô tự giễu kiểu gì đây?
Vì thế cô chỉ có thể giả bộ nghe không hiểu, miễn cưỡng nuốt mì xuống, cười gượng nói: “...Không hiểu anh đang nói gì.”
Ai ngờ Sầm Lý trực tiếp đứng lên, từ bàn đối diện đổi sang ngồi xuống bên cạnh cô, lưng Trì Dữu cứng đờ, Sầm Lý đưa tay vuốt mặt cô.truyện được dịch bởi app t y t
Hình như anh không có có ý định bỏ qua đề tài này, giọng nói đầy thâm ý: “Không hiểu thật?”
Tiếp tục giả ngu, cô đẩy anh: “Anh đừng làm phiền em ăn mì.”
Nói xong cô cúi đầu, dùng đũa gắp lên một miếng mì to đưa vào miệng, nhai đến hai bên mặt phình phình.
Đang nhai, cả người đột nhiên cứng đờ, hai chân còn mẫn cảm bắt đầu run rẩy.
Lấy mặt bàn làm đường ranh giới, nửa trên là hai người đang ngồi nghiêm chỉnh, Trì Dữu ăn mì, Sầm Lý nghiêng đầu nhìn cô, một bàn tay lười biếng chống cằm, tay còn lại ở dưới mặt bàn.
Dường như anh không làm gì cả, giương mắt nhìn biểu cảm của cô gái trước mặt vốn còn đang bình thường càng lúc càng thẹn thùng, đôi mắt trong veo lại nổi lên vệt nước mông lung.
Miễn cưỡng nuốt mì trong miệng, Trì Dữu cũng không còn tâm trạng ăn mì, chỉ có thể ngồi tại chỗ chịu tra tấn, lúc này sức lực cả người cô đều bị ngứa ngáy thay thế, không đi nổi, cũng không đẩy được anh ra.
Cũng thật kỳ quái, rõ ràng trong nhà chỉ có hai người bọn họ, bàn đối diện cũng không có ai đang nhìn, vẫn làm cho người ta cảm thấy khó chịu đựng nổi.
“Không ăn mì sao? ” Sầm Lý ghé vào tai cô nhẹ giọng ác liệt nói: “Em có thể cùng ăn cả trên và dưới nha.”
Cô liều mạng chống hai chân mềm nhũn đứng dậy chạy, còn chưa kịp chạy đi, lại bị anh ôm về trên đùi.
Đáy mắt Sầm Lý đen tối, rõ ràng người bị bắt nạt là cô, động tình lại là anh.
Người cấm dục trở nên cầm thú quả thực đáng sợ, anh chưa từng ngừng lại, đã quên mất vì sao hôm nay mình có hứng thú như vậy, chỉ biết cảm giác muốn cô không kiêng dè gì cực kỳ sảng khoái.
Trở thành Sát nhân trong trò chơi, hoặc là nghe những khúc rock’n roll ầm ĩ đó, đều kém xa so với một lần lại một lần chìm vào dục vọng.
Cuối cùng nửa chén mì còn lại, là Sầm Lý giúp Trì Dữu dọn dẹp.
Anh ôm Trì Dữu trở lại trên giường, nhớ đến vừa nãy chỗ đó của cô đã hồng đến thấy máu, làm xong chuyện khốn nạn, mới mất bò mới lo làm chuồng nói câu: “Xin lỗi.”
Cả người Trì Dữu tan thành từng mảnh, chống thân thể miễn cưỡng quay người đi, không để ý anh.
Sầm Lý thấy Trì Dữu không để đến ý mình, ôm lấy cô từ sau lưng, lại nói câu xin lỗi.
Ngày thường anh luôn rất kiềm chế, mà cô cả đêm cũng chỉ cần một lần, xong việc thoải mái dễ chịu rồi đi ngủ, hôm nay Sầm Lý không những nói mấy lời quá mức, vài lần còn khiêu chiến khả năng thừa nhận của cô, hành động càng quá đáng hơn, cả đêm làm cô chừng bốn lần.
“Chờ trời sáng, anh đến tiệm thuốc mua thuốc cho em.”
Giọng nói lần này mang theo đau lòng, đã ý thức được đêm nay mình đúng là sắc quỷ đói bụng, rất quá đáng.
“... Không cần.” Nghe thấy anh định đi mua thuốc, Trì Dữu lúc này mới mở miệng: “Hoãn một lúc là được rồi.”
Hoãn này có ý gì, đều là người trưởng thành, Sầm Lý tất nhiên nghe
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.