《Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi- Calantha》
Chắc là sẽ bị cô tát một cái vào mặt.
Chung quy lại thì cô vẫn chưa thể hoàn toàn
chấp nhận anh.
Lần trước anh hôn cô là ở Thâm Thành. Lúc ấy,
cô uống rượu với vài đồng nghiệp của anh. Bởi vì uống say khướt cho nên anh
phải đưa cô về nhà.
Trước mặt chị gái của mình, cô giống như một
đứa trẻ, mượn rượu làm càn. Thậm chí, cô còn kéo tay Sầm Lý, không cho phép anh
rời đi. Sầm Lý thật sự không còn cách nào khác cho nên chỉ có thể hôn Trì Dữu
một cái để cô trở nên ngoan ngoãn hơn.
Cách này thật sự rất hữu dụng. Nó đã khiến Trì
Dữu phải im lặng ngay lập tức.
Lúc đó, Sầm Lý thật sự không biết cô gái này đang
nghĩ cái gì mà chỉ biết buổi tối ngày hôm đó, dáng vẻ lúc say rượu của cô vô
cùng đáng yêu. C a l an t h a - T Y T
Dù gì thì anh cũng là một người đàn ông cho
nên khi nhìn thấy dáng vẻ này của cô, anh cảm thấy vô cùng khó chịu trong
người. Cho nên anh đang phải kiềm chế bản thân mình.
Thực ra, khi nhìn lại một tháng hai người bên
nhau, cô cảm thấy bản thân mình có chút nghiêm túc. Thỉnh thoảng, trước mặt anh
cô mới lộ ra vẻ hồn nhiên, đáng yêu của mình.
Lúc học cấp ba, anh thật sự không có hiểu rõ
về cô cho nên chỉ nghĩ rằng có lẽ bởi vì hai người không quá thân thiết. Vậy
nên cô mới không bộc lộ cảm xúc ra trước mặt anh.
Nhưng bây giờ anh mới biết rằng cô là một cô
gái không chuộng tình yêu. Cô giống như kiểu có cũng được mà không có cũng
chẳng sao. Tình yêu đối với cô không phải quá quan trọng cho nên nhiều lúc cô
không quá chú tâm vào nó.
Nhưng một khi đã thực sự muốn quan tâm đến ai
đó thì không thể nào không để ý. Anh cũng là người như vậy. Anh khó có thể
không để ý đến cô. Cho nên trong vòng một tháng này, sự quan tâm của anh đã
ngày càng sâu đậm thêm. Dường như nếu anh không để ý đến cô thì sẽ cảm thấy vô cùng
khó chịu. Và sự quan tâm ấy sẽ dần dần tích tụ trở thành thích rồi đến yêu. Đây
giống như một vòng tuần hoàn cảm xúc, từ quan tâm đến thích rồi cuối cùng là sẽ
biến thành tình yêu.
Tuy nhiên, thời gian một tháng này đã đột ngột
kết thúc, tất cả mọi thứ mà anh cố gắng đã coi như đổ sông đổ bể. Anh nghĩ rằng
việc anh cố gắng yêu đương một cách nghiêm túc đã bị cô hiểu nhầm thành một trò
chơi. Và giờ đây, tất cả mọi thứ đã quay về điểm xuất phát.
Tuy nhiên anh vẫn nên chịu đựng một chút.
Nếu bây giờ không kiên nhẫn thì cũng không
biết phải đợi bao lâu nữa.
Cảm giác như từ khi hai người lần đầu tiên hôn
nhau đến bây giờ đã rất lâu rồi.
Yết hầu của Sầm Lý đang di chuyển một cách rất
khẽ.
Mặc dù lời gợi ý của Viên Áng không giúp gì
được cho anh trong việc này nhưng Sầm Lý vẫn bày tỏ lòng biết ơn với anh ấy.
Nhìn dáng vẻ lạnh lùng cùng với vẻ mặt thờ ơ
của Sầm Lý, Viên Áng liền nhẹ nhàng chỉnh lại cặp kính. Sau đó, trong lòng anh
ấy cảm thấy cậu em rể tương lai này của mình không thể làm được những chuyện
trái ý con gái được.
Tuy nhiên, anh lại nghĩ một lúc, trước khi bản
thân hẹn hò với Trì Thiến, anh ấy cũng tự cho rằng mình là một người đàn ông
nho nhã, lịch sự. Nhưng sau hai năm yêu nhau, anh ấy lại bị Trì Thiến dạy những
thứ không hay. Từ một người đàn ông lịch lãm, nho nhã giờ đã trở thành một
người khác hẳn với trước đây. Anh ấy phải làm những việc không giống với tư
cách trước đây.
Viên Áng lập tức thở dài.
Trong khi hai người đàn ông đang suy nghĩ
chuyện đó thì ngay lúc này, Trì Thiến kéo Trì Dữu quay trở lại.
Trì Thiến không nói với Trì Dữu chuyện Sầm Lý
đến đây. Chỉ khi Trì Dữu quay trở lại hàng ghế dài thì mới phát hiện ra ở đây
không chỉ có mỗi chị gái Trì Thiến mà còn có thêm hai người đàn ông nữa.
"Người đã đến rồi đây. Cứ tùy ý mà vẽ đi
nha. Chị và Viên Áng về phòng bệnh trước đây."
Trì Thiến đưa chiếc máy tính bảng cho Trì Dữu,
sau đó kéo tay Viên Áng đi.
Viên Áng cảm thấy có hơi do dự khi dám tạo ra
cơ hội này cho hai người. Không biết rằng Trì Dữu có cảm thấy khó chịu hay bất
mãn về hành động này không nữa. Nhưng lúc anh ấy cảm nhận được Trì Thiến kéo
lấy tay mình thì anh ấy mới có thể hiểu được sự chăm sóc của người khác. Lúc
này, Viên Áng cảm thấy có chút ích kỉ cho nên cứ mặc cho Trì Thiến kéo mình đi.
Sau khi đi được một đoạn khá xa, Trì Thiến mới
buông tay Viên Áng ra. Sau đó, cô ấy khoanh tay trước ngực rồi hỏi: "Vừa
nãy anh nói gì với Sầm Lý đấy?"
Viên Áng đáp: "Em cảm thấy tò mò
sao?"
"Nói nhảm." Trì Thiến nhìn anh ấy và
nói tiếp: "Bây giờ em gái em vẫn đang tự hỏi bản thân rằng có nên buông bỏ
những khúc mắc, hiểu lầm và làm lành với Sầm Lý hay không. Vào cái lúc quan
trọng như này, nếu Sầm Lý biểu hiện không tốt thì có thể sẽ bị Trì Dữu loại ngay
lập tức. Cho nên đây là lúc mà em phải quan tâm hơn tới Sầm Lý. Anh nghĩ thử
xem, việc em muốn biết lúc nãy anh nói gì với cậu ấy là lẽ đương nhiên."
Viên Áng liền thở một hơi dài, giống như là
anh ấy đã hiểu ra điều gì đó. Tuy nhiên, chỉ là anh ấy không lập tức trả lời mà
lại hỏi Trì Thiến: "Thế nếu như biểu hiện của anh không tốt thì cũng bị em
loại ngay à?"
Làm sao lại đột nhiên đổ hết lên đầu cô như
thế?
Khi nghe câu hỏi của Viên Áng, Trì Thiến lập
tức ho khan một tiếng, giả vờ nói: "Anh biết thế là tốt rồi. Cho nên đã
đến lúc em xem xét thái độ, biểu hiện của anh rồi. Thế tóm lại là lúc nãy anh
và Sầm Lý đã nói cái gì?"
Viên Áng nói: "Không nói cái gì hết. Nãy
cậu ấy đến học hỏi kinh nghiệm từ anh về việc làm sao để dỗ em khi em đang
giận. Sau đó, anh liền nói những điều mà anh biết thôi."
Trì Thiến không có bất kỳ phản ứng nào và quay
sang hỏi: "Thế anh làm thế nào để dỗ em?"
Viên Áng khẽ quay sang nhìn cô rồi hỏi:
"Miệng của em hết sưng rồi à?"
Câu hỏi của Viên Áng khiến cô ấy khựng lại vài
giây. Sau đó thì Trì Thiến chợt có phản ứng lại rồi lập tức giơ tay lên đấm anh
ấy một phát.
Kèm theo đó chính là sự xấu hổ cùng với giọng
điệu tức giận chất vấn Viên Áng: "Mang tiếng là luật sư mà anh nói linh
tinh thế à? Cái gì cũng có thể nói ra được hả? Đạo đức nghề nghiệp của anh đâu
rồi? Hay là anh bỏ tiền ra để mua chứng chỉ làm việc?"
"Bản thân giở trò lưu manh thì cũng bỏ
đi. Đây lại còn dạy hư Sầm Lý hả? Em gái em cũng đã nói rồi, Sầm Lý là một
người cực kỳ ưu tú và xuất sắc. Cho nên anh đừng có mà dạy hư cậu ấy. Đến lúc
cậu ấy bị em gái em trách móc thì anh có giúp cậu ấy giải thích rồi hòa giải
khúc mắc của hai người họ được không?"
Trong lòng Viên Áng cảm thấy có chút buồn
cười. Vốn dĩ lúc ở chỗ Sầm Lý còn cảm thấy không được dễ chịu cho lắm. Bây giờ
khi nhìn thấy phản ứng của Trì Thiến còn kinh khủng hơn mình thì trong lòng
Viên Áng lúc này lại cảm thấy thoải mái hơn một chút.
Anh ấy an ủi: "Em cũng nói Sầm Lý là một
chàng trai ưu tú rồi. Cậu ấy không biết làm mấy điều đấy."
Trì Thiến nhìn anh và nói: "Cũng không
thể chắc chắn như vậy. Dù gì thì hai người đều là đàn ông mà. Haha!"
Cô ấy nói câu này với vẻ mặt vô cùng đắc ý,
giống như kiểu "Tôi đã nhìn thấu được bản chất của mấy người đàn ông các
anh rồi."
Từ lần đầu tiên gặp mặt, cô ấy đã yêu Viên Áng
rồi. Lý do lúc đó cô ấy thích Viên Áng là bởi vì sự dịu dàng mà cũng vô cùng
lịch lãm của anh. Nhưng bây giờ thì sao? Có vẻ như bản chất lúc đầu của anh ấy
đã bị suy đồi rồi. Tuy nhiên, nét dịu dàng ấy vẫn còn.
Nhưng dù sao thì cô ấy cũng không cảm thấy
chán ghét Viên Áng.
Thỉnh thoảng, cô ấy còn được người bạn trai ấm
áp này cho một chút sức mạnh và động lực. Cảm giác thật sự quá tốt.
Trì Thiến lắc lắc đầu.
Nhưng mà không đúng cho lắm. Cô ấy đang nghĩ
đi đâu thế không biết nữa. Cô ấy có thể chấp nhận được nhưng em gái chắc chắn
là không.
Nhưng nếu giúp đỡ cậu ấy mà lại khiến em gái
cô cảm thấy khó chịu thì có lẽ Sầm Lý sẽ bị em gái mình loại mất. Như thế thì
quá bất ổn rồi.
Dù sao thì cô ấy vẫn có ấn tượng tốt với Sầm
Lý. Hơn nữa Sầm Lý lại còn là người mà em gái cô đã thích nhiều năm như vậy.
Mặc dù bây giờ đầu óc của Trì Dữu hơi rối
nhưng là một người ngoài cuộc thì Trì Thiến luôn sáng suốt hơn em gái mình. Cô
ấy luôn hi vọng rằng việc yêu thầm của em gái mình có thể kết thúc một cách
bình yên. Thay vào đó là mong ước của em ấy có thể trở thành hiện thực.
Cốt truyện phim thần tượng kiểu này thật
sự không phải ngày nào cũng có.
Trì Thiến kéo tay Viên Áng đi mất rồi. Bây giờ
chỉ còn hai người ở chỗ này nên Trì Dữu cảm thấy không có gì để nói nữa. Có vẻ
như cô cảm thấy rất khó xử.
Đôi mắt của Trì Dữu thật sự cũng quá rõ ràng
rồi.
Trì Dữu quay sang nhìn Sầm Lý đang ngồi trên
hàng ghế dài. Lúc này cô thấy sắc mặt của anh có vẻ khá hơn mấy ngày trước cho
nên lập tức hỏi: "Anh khỏi bệnh rồi à?"
"Khỏi rồi."
"Không ho nữa à?"
"Ừm. Không ho nữa."
Trì Dữu ừm một tiếng. Mặc dù cô không thể hiện
ra bên ngoài nhưng trong lòng lại cảm thấy nhẹ nhõm, yên tâm vì sức khỏe của
anh đã hồi phục dần.
Cô vẫn đang ôm máy tính bảng mà Trì Thiến đưa
cho và không để Sầm Lý làm người mẫu cho mình.
Thật ra thì lúc học cấp ba, anh đã từng làm
người mẫu cho cô rất nhiều lần nhưng anh không hề hay biết. Lúc đó, cô thích
thầm anh cho nên cô chỉ dám nhìn anh từ xa cho nên anh không biết là lẽ đương
nhiên.
"À đúng rồi, anh định khi nào quay trở
lại Thâm Thành?" Trì Dữu hỏi.
Mấy ngày nay cô và Mạnh Tuyền cũng hay nói
chuyện với nhau. Mạnh Tuyền nói gần đây cô ấy và Vương Khải Ninh rất hay đi ăn
uống cùng với nhau. Mỗi lần ăn cơm, Vương Khải Ninh đều phàn nàn về bộ phận kỹ
thuật của bọn họ. Thậm chí, một trong những trụ cột chính của bọn họ là Sầm Lý
cũng xin nghỉ phép.
"Có điều cái người họ Sầm này còn có chút
lương tâm. Dù nghỉ phép nhưng ngày nào cậu ấy cũng tăng ca cùng với chúng tôi.
Điều này cũng giống như cậu ấy đang làm việc từ xa vậy. Nhưng thật đáng tiếc là
cậu ấy nghỉ phép rồi. Mấy ngày nay đừng có nói đến tiền làm thêm giờ mà đến cả
tiền lương còn chưa được cầm. Cười chết mất thôi. Đúng thật là kết cục của kẻ
mù quáng trong tình yêu."
Đây là những lời mà Vương Khải Ninh chế giễu
Sầm Lý. Và tất cả những lời này đều được Mạnh Tuyền thuật lại cho Trì Dữu,
không sai sót một chữ nào.
Trì Dữu không vội vàng quay về Thâm Thành,
ngoại trừ ý nghĩ muốn ở đây chăm sóc bố Trì thì cô còn muốn tranh thủ thời gian
nghỉ phép này, tạm gác lại tất cả công việc để nghỉ ngơi thật tốt. Cô muốn dành
tất cả những điều tốt đẹp cho bản thân mình.
Mà ngay từ ban đầu, cô đã có ý định xin nghỉ
việc về quê để thi lấy bằng sư phạm hoặc công chức.
Mặc dù bây giờ cô và Trì Thiến đều ở Đồng Châu
nhưng khi Viên Áng đến đây thì chị gái và anh rể của cô cũng cho rằng bọn họ đã
làm hòa với nhau cho nên cái ý nghĩ từ chức này vẫn chưa được biến mất hoàn
toàn trong tâm trí cô.
Cô rất thích công việc họa sĩ này. Không những
thế cô cũng thích sự phồn hoa, ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.