《Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi- Calantha》
Vừa mới chính miệng nói ra câu cạnh tranh công
bằng nhưng bản thân Trần Hướng Bắc lại không tin cho lắm.
Bởi vì lần đầu tiên nhìn thấy người đàn ông họ
Sầm này thì anh ấy đã biết người này chính là bạn học hồi cấp ba mà Trì Dữu
nói. Lúc đó, anh ấy đã đoán được người họ Sầm này là ai.
Chính là nam chính trong bộ truyện tranh
"Shoujo manga" mà Trì Dữu vô cùng yêu thích. C a l an t h a - T Y T
Trên thực tế, Trì Dữu chưa bao giờ nói chuyện
này với anh ấy, ngoại trừ cái lần khi cô học cấp ba cô đã đề cập đến một chàng
trai họ Sầm. Có thể thấy anh chính là người tình trong mộng trong lòng cô.
Trong tim cô chỉ có một mình anh.
Dù cô không nói cho ai biết điều này nhưng
Trần Hướng Bắc đã tự mình phát hiện ra nó.
Chính là có một lần, trong buổi buổi hẹn hò,
Trần Hướng Bắc đã phàn nàn với cô rằng anh ấy không biết chọn chủ đề nào cho
luận văn tốt nghiệp của mình. Thấy anh ấy nói vậy thì Trì Dữu liền cho anh ấy
mượn điện thoại di động của mình.
Trần Hướng Bắc tức giận hỏi: "Em đang làm
gì vậy? Điện thoại của em bị hỏng rồi à? Muốn bạn trai mua cho em cái mới
sao?"
Trì Dữu lập tức đảo mắt qua chỗ khác.
"Ai thèm quan tâm đến một chút tiền dơ
bẩn đó của anh?"
"Mấy ngày nay em đã giúp anh thu thập một
số khóa luận tốt nghiệp khoa tài chính. Thật sự em cũng không hiểu phần ghi chú
tài liệu tham khảo để lựa chọn chủ đề với lại em cũng không hiểu mấy cái ngôn
ngữ trong chuyên ngành của anh. Cho nên em cũng không biết cái nào tốt hơn cái
nào. Tốt nhất anh tự mình xem đi."
Sau khi ném điện thoại qua cho anh ấy, Trì Dữu
liền đứng dậy, đi đến chỗ người phục vụ để gọi món tráng miệng vì món tráng
miệng vẫn chưa được mang lên.
Cô thực sự không hề sợ bị bạn trai kiểm tra
điện thoại.
Cô vẫn luôn là người như thế. Cởi mở và trung
thực, khiến cho người khác yên tâm và đặc biệt là vô cùng dễ mến.
Trần Hướng Bắc cầm lấy điện thoại của cô. Rõ
ràng là một sinh viên khoa nghệ thuật nhưng hầu hết phần mềm trong điện thoại
của cô đều có liên quan đến khoa tài chính rồi còn ghi chú vài câu hỏi liên
quan đến nó.
Anh ấy cẩn thận xem qua từng tờ một. Chỉ cần
nhìn thôi là có thể tưởng tượng ra vẻ mặt ngơ ngác của nhỏ oan gia này khi đọc
mấy cái dòng ghi chú không liên quan đến chuyên ngành của mình mà liên quan đến
khoa tài chính. Rồi sao anh lại nghĩ đến việc quan tâm đến mấy cái tài liệu này
của cô làm gì? Dù sao cũng là chuyên ngành tài chính, cứ tìm tài liệu mà bản
thân mình cần trước đã.
Khóe miệng của Trần Hướng Bắc bắt đầu cong
lên, nở một nụ cười. Anh ấy lướt lướt xuống để tìm tài liệu nhưng lại không cẩn
thận lướt vào một trang viết mấy vấn đề của cô.
Điều gì đã khiến bạn quyết định từ bỏ một
người mà bạn đã phải lòng bấy lâu nay.
Đó là câu hỏi yêu thích của cô khi lần đầu
tiên cô ấy chơi phần mềm này vào năm thứ nhất. Câu hỏi này còn nhấn vào mục yêu
thích.
Năm thứ nhất, Trần Hướng Bắc và cô ấy vẫn chưa
thích nhau, nhìn nhau cũng chưa thuận mắt. Thậm chí, anh ấy còn không thể hiện
cử chỉ tình cảm cho nên câu hỏi này chắc chắn không dành cho anh. Anh ấy không
phải người mà cô nhắc đến trong câu này.
Không biết ma xui quỷ khiến thế nào, từ trước
tới giờ Trần Hướng Bắc chưa bao giờ tò mò về điện thoại di động của bạn gái.
Nhưng đây là lần đầu tiên anh ấy mạo phạm cô
để đọc nó.
Sau khi vào ứng dụng đó, anh đã nhìn thấy câu
trả lời mà cô viết.
Cô đã tự cười nhạo bản thân rằng do mình học
không giỏi các môn văn hóa nên mới bắt buộc trở thành sinh viên nghệ thuật.
Nhưng trong câu trả lời này, Trần Hướng Bắc có thể nhìn thấy tình cảm chân
thành nhất của Trì Dữu.
Đó là tình yêu trong sáng nhất mà cô dành cho
một chàng trai suốt ba năm cấp ba của mình.
Cô đặt cho chàng trai đó một biệt danh là C.
Khi nhìn thấy con chữ ấy, Trần Hướng Bắc đã
nhanh chóng nhớ ra rằng trước khi họ ở bên nhau, cô đã nói với anh ấy rằng
trong những năm cấp ba của cô, có một chàng trai cực kì phù hợp với nhân vật
nam chính trong bộ truyện "Shoujo manga". Cho nên anh ấy đã tưởng
tượng và đoán ra cái người họ Sầm kia.
Trần Hướng Bắc không thể nói ra cảm xúc của
anh ấy vào lúc này. Không biết lý do là gì mà tâm trạng của anh ấy lập tức
trùng xuống.
Anh ấy luôn nghĩ rằng Trì Dữu giống như một
hạt dẻ cười, luôn vui vẻ mà không có bất cứ chuyện gì buồn có thể ảnh hưởng đến
cô. Cho dù đó là anh ấy hay những người bạn khác, chỉ cần nhìn thấy khuôn mặt
dễ thương, vui vẻ của cô thì họ sẽ tạm thời quên đi những rắc rối, lo âu của
mình.
Thỉnh thoảng, Trần Hướng Bắc cũng sẽ cảm thấy
có những nỗi phiền muộn nhưng tại sao cô lại luôn vui vẻ như vậy? Thậm chí cô
có thể cười nói vui vẻ với tất cả mọi người mà trên mặt không hề tỏ ra bất kỳ
nỗi buồn nào. Hiện tại, anh ấy là bạn trai của cô, đáng lý ra anh ấy cũng phải
hiểu tính cách hay tâm tình của cô nhưng thật sự anh ấy không rõ điều này thuộc
phương diện nào.
Sau khi đọc câu trả lời này, cuối cùng anh ấy
cũng biết rằng không phải lúc nào cô cũng ngọt ngào, vui vẻ như ngoài mặt mà
trái tim cô sẽ có lúc chua xót, buồn bã. Ai cũng có nỗi buồn của riêng mình
nhưng khác ở chỗ, cô biết cách che giấu nó bằng sự vui vẻ, hồn nhiên của mình.
Và những "cảm xúc" sâu trong trái
tim này đều thuộc về chàng trai tên C.
Thật ra cô cũng có những cung bậc cảm xúc
giống như bao người khác, buồn vui lẫn lộn. Có lúc vui vẻ giống như một đứa trẻ
nhưng cũng có lúc lại buồn bã, suy nghĩ trong bộn bề cảm xúc. Ba năm học cấp
ba, cô vẫn chỉ yêu thầm một chàng trai đó. Có vẻ như hình bóng của anh đã ngự
trị trong trái tim cũng như kí ức của cô cho nên ba năm này, cô không hề yêu
thầm ai khác ngoài anh.
Trần Hướng Bắc phải thừa nhận rằng anh ấy có
chút ghen tị với chàng trai tên C đó. Họ của anh ấy rõ ràng là cũng viết tắt là
C nhưng lại không phải chữ C mà cô thầm mến bao lâu nay.
Nhưng anh ấy không nghĩ quá nhiều về điều đó
bởi vì anh ấy biết rằng Trì Dữu là một cô gái có khả năng tự chữa lành bản thân
cực kỳ nhanh. Cô giống như mặt trời vậy và tất nhiên sẽ không bao giờ bị khuất
phục bởi một ngày có nhiều mây. Dù một ngày này có nhiều mây đen bay đến cỡ nào
nhưng những đám mây đó chỉ có thể xuất hiện và tồn tại một lúc trên bầu trời.
Sau khi mây đen tan biến thì mặt trời sẽ quay trở lại. Có thể thấy rằng cô cũng
sẽ có những nỗi buồn không muốn kể cho ai nhưng điều đó cũng không thể làm ảnh
hưởng đến cuộc sống của cô. Buồn rồi cũng sẽ qua đi, chỉ có niềm vui mới ở lại
với mình và nó khiến cho cuộc sống của mình trở nên tốt hơn.
Mấy năm học đại học, cô luôn muốn quên đi
chuyện này càng sớm càng tốt. Nhưng cô lại vẫn cất giữ chuyện này trong bộ sưu
tập của mình. Thậm chí, cô còn vô tư đưa điện thoại di động cho bạn trai xem mà
không hề có chút phòng bị nào.
Đây không phải là tự hủy sao? Ai mà lại ngốc
nghếch như vậy chứ.
Nếu thật sự không yên tâm về điều đó thì làm
sao cô lại bình tĩnh và đưa điện thoại của mình cho anh mượn một cách vô tư như
vậy.
Nghĩ đến đây, trong lòng của Trần Hướng Bắc
lại cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
Trì Dữu cầm vài món tráng miệng quay trở lại
chỗ ngồi sau đó hỏi anh ấy rằng anh ấy đã xem những bộ sưu tập đó chưa. Trần
Hướng Bắc trả lại điện thoại cho cô và nói mình đã xem rồi.
Trì Dữu hỏi anh ấy: "Ừm! Thế nào rồi, mấy
cái này có thể giúp gì được cho anh không?"
Nhìn thấy vẻ mặt mong đợi giống như một đứa
trẻ đang đòi một thứ gì đó của cô, Trần Hướng Bắc cảm thấy cực kỳ bối rối.
Thôi bỏ đi, ai mà chẳng có thời kỳ mơ mộng về
chuyện tình yêu. Bất kể là con trai hay con gái thì cũng sẽ trải qua những năm
tháng thanh xuân đẹp đẽ ấy.
Chỉ trách tại anh không được sinh ra ở Đồng
Châu, không được gặp cô vào lúc học trung học phổ thông.
Nếu anh học cấp ba ở thành phố Đồng Châu thì
có lẽ người mà Trì Dữu yêu thầm trong suốt ba năm cấp ba cũng không là gì.
Nhưng khi đọc câu trả lời đó của cô, dường như
anh ấy và người mà cô yêu thầm đó không phải kiểu người giống nhau, mỗi người
có vẻ đẹp riêng.
Đối tượng mà cô yêu thầm suốt ba cấp ba là một
cậu học sinh "ba tốt". Có nghĩa anh là học sinh xuất sắc về đạo đức,
trí tuệ và thể thao cho nên được bạn học ngưỡng mộ, thầy cô yêu quý. Tuy nhiên,
anh có hơi lạnh lùng và thờ ơ. Có vẻ như anh cũng không thích tiếp xúc nhiều
với người khác nhưng không phải đều vô cảm với mọi người. Dù là học sinh xuất
sắc nhưng khi còn học cấp ba, anh cũng khá nổi loạn và thường đánh nhau với
người khác.
Nhưng chỉ cần có bất cứ điều gì liên quan đến
người mà cô thầm thương thì cô đều ghi chép lại. Hơn nữa, cô còn đặc biệt thu
thập những tài liệu liên quan đến chuyên ngành tài chính trong khi cô không hề
biết gì về ngành này.
Nghĩ đến đây, Trần Hướng Bắc đột nhiên nở nụ
cười, đưa mặt về phía cô sau đó nói với giọng khoa trương: "Cũng tốt bụng
đấy. Không chỉ tìm một mà còn tìm cho cả hai nữa."
Vào lúc đó, Trần Hướng Bắc hoàn toàn không
nghĩ đến việc bản thân sẽ chia tay với Trì Dữu.
Chưa kể rằng cái người tên C này lại đột nhiên
xuất hiện.
Bây giờ Sầm Lý đang đứng trước mặt anh ấy và
thậm chí còn trực tiếp nói chuyện với nhau. Tưởng chừng như hai người nói
chuyện một cách rất ôn hòa, thoải mái nhưng thực chất lại giống như một cơn
chấn động, không ai nhường ai.
Trên thực tế, anh ấy gọi Sầm Lý đến đây không
phải thực sự muốn nói chuyện với anh.
Hai người họ trông qua thì có vẻ rất hòa hợp
nhưng thật ra lại là tình địch của nhau. Giữa họ dường như có cái gì đó mâu
thuẫn. Lý do Trần Hướng Bắc gọi Sầm Lý ra đây nói chuyện là anh ấy muốn xem xét
kỹ hơn một chút về chàng trai họ Sầm này. Anh ấy muốn biết người này là người
như thế nào, có cái gì tốt đẹp đến mức mà có thể khiến Trì Dữu yêu thầm suốt ba
năm cấp ba.
Trước đây anh ấy thật sự không biết người tên
C này trông như thế nào nhưng bây giờ lại có thể đối diện trực tiếp. Điều nà ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.