《Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi- Calantha》
Bị đùa giỡn lẽ ra cô nên tức giận mới đúng, nhưng giờ phút này tim lại loạn nhảy bùm bùm.
Cô muốn đẩy anh ra, ai ngờ không những không đẩy được, ngược lại còn bị người đàn ông bắt lấy đôi tay.
Sầm Lý tới gần vài bước, cô không thể không lui ra sau, rất nhanh đã bị đặt trên ngăn tủ sau lưng.
Cô trợn to mắt, nhìn Sầm Lý cúi đầu nhìn mình, vô thức ngừng thở.
Nhưng mà anh chỉ cúi đầu, hơi thở phả vào mặt cô, lại không có tiến thêm một bước.
Anh không động đậy, an tĩnh duy trì trạng thái này.
Trì Dữu sắp không nín được hô hấp, ánh mắt khẩn trương, trong đầu cô lúc này chỉ có một suy nghĩ.
Cách nhau gần như gang tấc, trong mắt người đàn ông toát ra ý cười, chậm rãi hỏi: “Em cũng đang chờ mong anh làm chút gì đó với em à?”
Cô duỗi tay muốn đẩy anh ra, nhưng thật đáng tiếc, cổ tay vẫn bị giữ chặt, không đẩy nổi, ngược lại bị Sầm Lý nắm chặt hơn.
Sầm Lý không trêu đùa cô nữa, cúi đầu xuống hôn.
“Rõ ràng đã dám mời anh lên lầu rồi, vậy mà lá gan chỉ bé tẹo thế.” Dán môi, anh thở dài với Trì Dữu: “Vẫn nên để anh bắt đầu vậy.”
...
Máy chơi game đúng là ở trong phòng Trì Thiến.
Trì Dữu thành công tìm được máy chơi game.C a l an t h a - T Y T
Cô cầm máy chơi game ra khỏi phòng, Sầm Lý đang ngồi trên sô pha, thấy cô tìm được máy chơi game thật, hơi kinh ngạc.
“Thật sự có à?”
“…Em nói có.”
Trì
Dữu đi đến bên cạnh TV, chuẩn bị kết nối máy chơi game với màn hình TV, nhưng
vì lâu rồi không chơi, mân mê nửa ngày, cuối cùng quyết định mở điện thoại xem
hướng dẫn.
“Để anh làm cho”
Sầm
Lý đi tới, lấy đồ trên tay cô, hai ba thao tác đã lắp xong máy chơi game.
Anh
để Trì Dữu chọn trò chơi, Trì Dữu chỉ muốn nhanh nhanh chơi game để dời đi sự
chú ý, tốt nhất là loại trò chơi vừa kích thích vừa ồn ào, như vậy sẽ che giấu
được bầu không khí còn chưa kịp tan đi giữa hai người.
Bởi
vì hơn mười phút trước, bọn họ còn đang ở trong phòng cô.
Sau
khi vào nhà vẫn luôn chờ mong gì đó, ngực như bị lông ngỗng cọ, vào khoảnh khắc Sầm Lý hôn cô, trái tim đang
treo đong đưa sắp ngừng đập cuối cùng cũng bình tĩnh lại, bắt đầu dồn dập nhảy
lên.
So
với lần đó ở trong xe, trong phòng càng khiến người ta yên tâm gần gũi nhau
hơn.
Hôn
xong, trong không gian yên tĩnh xuất hiện tiếng thở dốc, Sầm Lý ngồi trên
giường Trì Dữu, chân khẽ nhếch, cô ngồi quỳ gối bên cạnh, Sầm Lý ôm cô, tay cô
đặt trên cổ anh, cao hơn anh nửa cái đầu, thừa nhận đầu lưỡi anh thâm nhập hôn
sâu.
Môi
lưỡi giao nhau, Trì Dữu không tự giác buộc chặt cánh tay, đáy lòng ngo ngoe rục
rịch, chỉ nghĩ lại thân mật với anh nhiều hơn.
Sầm
Lý cảm nhận được cô đáp lại, cả người căng chặt cũng cảm giác được sự áp bách
mềm mại đến từ cô.
Trong
cổ họng khát khô, vẫn quyết định nói dừng lại.
“Nếu
em vẫn không tìm được máy chơi game.” Anh buông cô ra, nhíu mày khàn giọng nói:
“Đêm nay sẽ không chơi được nữa.”
…
Trì
Dữu chọn trò chơi đánh zombie.
Đủ
máu me đủ bạo lực, cái này chắc chắn có thể tách ra bầu không khí kiều diễm.
Trong
trò chơi này, Sầm Lý cuối cùng cũng không phải Đao Phủ đuổi giết cô, bọn họ là
đồng đội sóng vai nhau đánh zombie.
Tuy
là đang chơi game, Sầm Lý cũng không quên hỏi có phải hôm nay cô gặp chuyện gì
không, lúc này đang chơi nên Trì Dữu bị phân tán đi không ít lực chú ý, cũng
không rảnh lại đau đầu việc phát sinh mâu thuẫn với Vạn Trình ở công ty, không
nghĩ nhiều nữa kể với anh mọi chuyện.
Cuối
cùng cô tổng kết: “Em biết tạo hình và bức vẽ ban đầu chắc chắn có chỗ khác
nhau, anh ta có nhiều kinh nghiệm hơn em, nhưng lúc trước em đã giao tiếp với
anh ta rất nhiều lần, là anh ta có lệ em, giờ nhân vật này không làm tốt, em
tìm anh ta nói chuyện, em cũng không sai chứ?”
Sầm
Lý ừ một tiếng, nhíu mày, giọng điệu bình tĩnh: “Em không sai.”
Sau
đó anh nói: “Thứ hai tuần sau anh tìm
thời gian nói chuyện với anh ta.”
“Không
có việc gì đâu, không cần phiền toái anh, chuyện này là mâu thuẫn giữa tổ mỹ
thuật và thiết kế bọn em, không liên quan đến tổ kỹ thuật các anh, dù sao da
mặt em dày, chỉ cần có thể làm tốt nhân vật, anh ta thích nói cứ để anh ta nói
đi, dù sao em cũng không mất miếng thịt nào.” Trì Dữu lạc quan nói: “Thứ hai em
lại nói chuyện với anh ta.”
Sầm
Lý không nói nữa, chỉ là thao tác giết zombie trở nên hung hăng hơn.
Trì
Dữu tự biết trình độ chơi game của mình chả ra gì, sáng suốt lựa chọn làm một
con cá mặn ôm đùi, Sầm Lý khống chế nhân vật lao đến đằng trước giết zombie, cô
ở đằng sau chỉ việc nhặt trang bị nhặt đồng vàng.
Cảm
giác làm cá mặn thật sảng khoái, Trì Dữu rất thích.
Cửa
này còn chưa qua, Sầm Lý đột nhiên bình tĩnh nói một câu: “Sao ở trong trò chơi
em vẫn cứ đi theo sau lưng anh thế?”
Trì
Dữu tưởng là anh không vui việc cô làm cá mặn, nói ừ, tiến lên hai bước.
Bất
đắc dĩ trình độ không ra gì, chạy đi lên lọt vào vòng thù hận của zombie, bị
zombie vô tình giết chết.
Trì
Dữu nắm tay cầm a lên một tiếng: "Chết mất rồi."
“Chờ
sống lại.” Sầm Lý nói.
Trong
lúc đang đợi sống lại, cô chỉ có thể nhìn anh qua cửa một mình.
Trong
màn hình nam chủ mất đi đồng đội vẫn cứ dũng mãnh lạ thường, một mình chiến đấu
trong bầy zombie.
Anh
rất bình tĩnh, trong trò chơi chém giết vui sướng như vậy, trên mặt lại không
có biểu hiện gì, mắt anh nhìn chằm chằm màn hình, ngón tay linh hoạt chuyển
động trên tay cầm thao tác nhân vật, khống chế nhân vật trong trò chơi di
chuyển và ra chiêu.
Sầm
Lý đang chơi game, Trì Dữu tưởng chừng như thấy được anh thời cấp 3.
Trước
kia cô chỉ cảm thấy anh học tập rất giỏi,không nghĩ đến anh chơi game cũng lợi
hại như vậy.
Nam
thần có khuyết điểm gì không?
Hình
như không có.
Ng� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.