《Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi- Calantha》

Cúp điện thoại, Trì Dữu lộn người nhảy dựng lên từ trên sô pha, chạy như bay về phòng.

Có nên trang điểm không? Nhưng bây giờ đã trễ thế này, không cần thiết lắm.

Trì Dữu đứng trước gương trang điểm rối rắm vài phút, cuối cùng vẫn ngồi xuống.

Nhưng không thể trang điểm đậm, có vẻ cố ý, cho nên đơn giản đánh phấn nền, tô son môi là được.

Sau khi chuẩn bị tốt, đợi Sầm Lý đến đây, cô chẳng có tâm trí làm gì cả, mang một trái tim thấp thỏm chờ mong đi tới đi lui trong nhà.C a l an t h a - T Y T

Loại tâm trạng vừa dày vò vừa chờ mong này, dường như trùng hợp với thời cấp 3.

Mỗi lần đi ngang qua lớp anh đều mong anh đứng trên hành lang, lúc đến căn tin ăn cơm lại hy vọng anh cũng đang múc cơm, khi tan học về nhà, mong lớp anh tan lớp cùng lúc, như vậy bọn họ có thể gặp gỡ ngắn ngủi ở trạm giao thông công cộng.

Trì Dữu vĩnh viễn nhớ rõ, cô và bạn mình đứng ở bên này, mà Sầm Lý đứng ở bên kia.

Thỉnh thoảng sẽ có người đứng chờ xe với anh, nhưng phần lớn thời gian, anh đều chỉ một người.

An tĩnh đứng nơi đó, trên người đeo tai nghe màu trắng, một đầu đặt trên tai anh, một nằm trong túi áo đồng phục anh.

Giữa bọn họ còn cách vài người, cô cố ý cười đùa với bạn bè, dường như không để ý chút nào, nhưng kỳ thật ánh mắt lặng lẽ nhìn anh.

Cô còn nhớ chiếc Sầm Lý đi là tuyến xe buýt 28.

Chỉ là đáng tiếc, cô không ngồi xe buýt tuyến 28 về nhà. Thật ra trong lòng cô từng có một suy nghĩ to gan, đó là cũng lên chiếc xe buýt tuyến 28 đó.

Không phải định theo dõi anh, cô chỉ là muốn lên cùng một chuyến xe buýt với anh, như vậy trên đường xe đi, cô có thể nhìn anh thêm vài lần.

Nhưng mà cô cũng chỉ là nghĩ thôi, vẫn không dám làm thật.

Cô yêu thầm quá hèn mọn, cô không đủ dũng cảm để theo đuôi anh lên chiếc xe buýt tuyến 28 kia.

Nhưng có lẽ là ông trời thương hại cô mỗi ngày chỉ có thể đứng ở trạm giao thông công cộng ngây ngốc nhìn một người, vì thế cho cô một cơ hội.

Là một buổi sáng, Trì Dữu mang khuôn mặt còn buồn ngủ như thường chuẩn bị đi học.

Nhìn thấy bộ dáng con gái rời giường như sắp chết của cô, mẹ Trì lại bắt đầu lải nhải: “Mẹ bảo con ở ký túc xá, con đòi học ngoại trú, buổi sáng lại không dậy được toàn đến trễ, không biết con nghĩ cái gì.”

Giọng điệu Trì Dữu phản nghịch: “Không phải con dậy rồi sao?”

“Con nhìn xem bộ dáng này của con, chờ đến trường học, những người khác đều đang học buổi sớm, con không ghé vào bàn ngủ một giấc, thì mẹ cùng họ với con.”

“Chờ đã.” Mẹ Trì nói: “Cậu con bị sỏi thận nằm viện, hôm nay tan học con đừng về nhà, trực tiếp đến bệnh viện thăm cậu con, mẹ và bố con tan làm về cũng qua luôn.”

Mẹ Trì lại dặn dò nói: “Lên tuyến 28, đến Bệnh viện số 1 trực thuộc thành phố Đồng Châu, đừng lên nhầm xe.”

“Tuyến 28, trực tiếp đến cửa bệnh viện.”

Sau khi đến trường học, Trì Dữu không ghé vào bàn ngủ nướng như thường.

Bên tai là tiếng các bạn cùng lớp đọc to nhỏ buổi sáng, có người học thuộc văn, có người đọc từ đơn tiếng Anh, còn có xen lẫn thanh âm những người khác nói chuyện phiếm với nhau, nếu là bình thường, những âm thanh đó đều là bài hát ru ngủ tuyệt vời, nhưng hôm nay Trì Dữu lại cầm sách tiếng Anh, tham gia đội ngũ đọc buổi sáng.

Tiết đầu tiên là tiết của giáo viên chủ nhiệm, sau khi đánh trống giáo viên chủ nhiệm đi vào lớp học, thấy đôi mắt mở to của Trì Dữu, cười nói: “Trì Dữu, biết tiết đầu là tiết của thầy, nên chịu đựng không ngủ à?”

Trì Dữu cười ha ha.

Sau khi tan học, cô không lên xe buýt với bạn bè như bình thường, mà là đeo cặp sách cố ý đi qua hành lang lớp 129 bên kia.

Không biết lớp 129 hôm nay như thế nào, còn chưa tan học, giáo viên chủ nhiệm lớp bọn họ còn đang nói chuyện trên bục giảng, trì Dữu đứng ở cửa lớp 130 kế bên, giả bộ đang đợi người nào đó lớp 130.

Mà lớp 130 lúc này đã tan học, người đều đã về gần hết, bạn học phụ trách quét dọn vệ sinh nhìn thấy Trì Dữu đứng trước cửa lớp mình, hỏi câu bạn học cậu tìm ai.

Trì Dữu rất xấu hổ nói: “Không tìm ai cả.”

Sau đó lại dịch sang lớp học bên cạnh.

Đợi một lát, lớp 129 cuối cùng cũng tan học, Trì Dữu nhanh chóng đứng xa một chút, lặng lẽ quan sát Sầm Lý khi nào ra.

Anh ra rồi!

Thân hình cao gầy khắc ghi trong lòng, đồng phục màu nhạt, cặp sách màu đen.

Nam sinh giống như mọi khi, ra khỏi trường học, đứng ở trạm xe chờ xe buýt.

Nếu lúc trước Trì Dữu không hy vọng chiếc xe tuyến 28 đến, như vậy hiện tại cô so với bất kỳ ai lại chờ mong xe tuyến 28 nhanh đến.

Lúc anh chờ xe buýt không có chuyện gì, thông thường sẽ đeo tai nghe, Trì Dữu tuy tò mò, nhưng cũng không biết tai nghe của anh phát nhạc gì. Có lẽ không phải nhạc, cũng có thể là bài nghe tiếng Anh, dù sao cũng là học sinh giỏi top 1 toàn khối, chắc chắn sẽ tận dụng thời gian học tập.

Đang miên man suy nghĩ, đột nhiên có người gọi cô một tiếng: “Ê? Trì Dữu, cậu còn chưa đi à?”

Trì Dữu cũng kinh ngạc người bạn lẽ ra nên rời đi rồi vậy mà lại xuất hiện ở chỗ này.

“Sao cậu cũng chưa đi?”

Người bạn nói: “Tôi đến hiệu sách đọc tiểu thuyết.”

Tiền tiêu vặt của học sinh cấp 3 có hạn, không thể mua đồ theo ý thích, hơn nữa các phụ huynh cũng không cho phép bọn họ tuổi này mua mấy cuốn tiểu thuyết lung tung rối loạn, vì thế có vài học sinh sẽ chọn đi hiệu sách đọc ké.

Người bạn lại hỏi sao Trì Dữu còn chưa đi, Trì Dữu không nói được lý do, liền nói lúc tan học đột nhiên muốn đi WC, mới chậm trễ đến giờ.

Người bạn giống Trì Dữu, bình thường tùy tiện, nghe lý do của cô, phụt cười một tiếng.

- Cậu táo bón à, đi WC lâu như vậy chân  không mỏi sao?

Giọng người bạn rất lớn, Trì Dữu kêu một tiếng, sợ những người khác ở chỗ này nghe được, đặc biệt là Sầm Lý.

Kết quả bạn nhìn thấy cô thẹn thùng, dường như phát hiện vùng đất mới, hai nữ sinh cứ như vậy ở trạm xe buýt đùa giỡn nhau.

Rốt cuộc chiếc xe tuyến 28 cứu vớt cô tới rồi, Trì Dữu vội vã ném người bạn ra, xe buýt còn chưa dừng hoàn toàn, cô đã nhấc bước chân lên.

- Xe tới, tôi đi đây.

Người bạn kỳ quái: “Sao hôm nay cậu ngồi tuyến 28 ?”

Trì Dữu có chút giận dỗi người bạn, cố ý không nói cho cô ấy.

-Mặc kệ tôi.

Nóng lòng rời khỏi người bạn, Trì Dữu nắm chặt quai cặp sách chạy lên xe buýt.

Không nghĩ gì cả, đột nhiên vừa lúc đụng trúng Sầm Lý đang chậm rì rì đi đến.

Đâm nhẹ cánh tay nam sinh một cái, trong lòng cô hoảng hốt, cũng quên mất nói xin lỗi, nhanh chóng lui ra sau vài bước, ý bảo anh lên trước.

Sầm Lý liếc nhìn cô một cái, lên xe trước. Trì Dữu theo sau lên xe, theo bản năng nhìn xem Sầm Lý ngồi chỗ nào, phát hiện anh đi thẳng đến đằng sau, ngồi ở hàng sau cùng dựa vào cửa sổ.

Nếu cố ý ngồi bên cạnh anh, giống như mình cố tình vậy.

Vài giây ngắn ngủi lúc cô rối rắm có nên mặt dày ngồi không, những học sinh ngồi xe buýt lần này đều đã lên xe.

Không chỉ vị trí bên cạnh Sầm Lý có người ngồi, ghế trống khác cũng không còn.

Trì Dữu thở dài, chỉ có thể đứng.

Nhưng mà đứng cũng tốt, bởi vì nếu ngồi trước Sầm Lý, cô quay đầu xuống nhìn anh, vậy thì quá rõ ràng r

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play