Hai đứa trẻ không hẹn mà cùng nhau đồng thanh nói:
- Có thể vào luôn vấn đề chính được rồi đó ạ.
Còn mẹ Cẩm Thu, mẹ Hoà Diễm, bố Nghiêm Cẩn cũng chỉ gật đầu ra hiệu đã rõ.
Bố Hàn Phong lúc này đứng lên, dùng ma thuật vàng tạo ra một tấm bảng phản chiếu.

Ông giơ tay chỉ vào chung điểm của tấm bản đồ đang hiển thị trước mắt.
Ánh mắt ông lúc này trầm xuống, thần sắt có chút lạnh lùng đáng sợ.
Căn phòng lúc bấy giờ được bao quanh là lượng sát khí nặng nề của những con quỷ mạnh mẽ nhất.
Bố Hàn Phong cất tiếng chỉ thị:
- Ta muốn biết tình hình của nhân giới hiện giờ ra sao.
Lời chỉ thị này dường như dành cho Lai Tử và Lam Thiên.

Hai người họ nhìn nhau rồi lần lượt từng người nói.

Lam Thiên cất tiếng đầu:
- Hiện có rất nhiều mạng sống hết hạn đã được thu phục.

Nhưng vấn đề ở đây là tại sao những sinh mạng đó lại có thể hiện thị làn khói đen xẫm trong khi sổ sách mạng sống ghi họ có thể sống lâu hơn?
Lai Tử cũng bắt đầu lên tiếng:

- Hiện cũng có rất nhiều những linh hồn bị chúng con thu phục.

Có điều vấn đề đặt ra là tại sao đám yêu ma kia không hề có xuất hiện lúc bọn họ chuyển sắc khói đen xẫm? Đó là nghi vấn thứ hai.
Lam Thiên tiếp lời nói:
- Nghi vấn thứ ba là trên nhân giới xuất hiện rất nhiều đám yêu ma xấu xa trà trộn với con người.

Tiếc thay, chỉ có chúng con mới có thể cảm nhận được bọn chúng.
Lai Tử cũng nói tiếp:
- Nghi vấn cuối cùng, cũng là điều bọn con hoài nghi nhất, rốt cuộc tại sao những linh hồn mà bọn con thu phục được trước nay đều mang điềm xấu xa.

Nhưng liệu đó có phải là đám yêu ma kia đang loại trừ kẻ xấu hay là đang có mục đích khác?
Bố Hàn Phong nhíu mày lại, ông chống cằm trầm tư một hồi rồi chuyển ánh mắt nhìn người đồng hữu của mình và nói:
- Nghiêm Cẩn, ông thấy sao?
Bố Nghiêm Cẩn trầm mặt một hồi mới nói lên hoài nghi của mình:
- Chúng ta đều biết rằng, mạng sống của con người không phải do ai định đoạt đoạt, mà đó là do quy luật tự nhiên.

Và chúng ta, những chúa quỷ hùng mạnh nhất ở ma giới, thì tất nhiên chỉ có nhiệm vụ mang linh hồn hết hạn sống về cõi âm chứ không hề có chuyện kết thúc mạng sống của một sinh mạng, dù đó là tốt hay xấu, thuần khiết hay bẩn thỉu.
Mẹ Hoà Diễm lúc này cũng cất tiếng nói tán đồng:
- Ta cũng nghĩ vậy, nhưng để ngăn chặn được việc này thì dù chúng ta có hợp lực lại vẫn khó mà ngăn cản được.

Chúng ta chỉ có thể tạm trì hoãn được kế hoạch của bọn chúng.
Mẹ Cẩm Thu cũng lên tiếng:
- Vấn đề là chúng ta không thể mãi trì hoãn như vầy.

Chả lẽ chúng ta cứ phòng thủ mà không tấn công sao?
Mặc Ngôn lúc này giơ tay lên xin phát biểu ý kiến.

Bố Hàn Phong thấy vậy cũng khẽ gật đầu đồng ý:
- Con cứ nói ý kiến của mình!
Mặc Ngôn lúc này đứng lên phát biểu ý kiến của mình:

- Con đề nghị tránh việc đánh rắn động cỏ mà chúng ta nên để cử một người trà trộn vào đám yêu ma đó.
Lam Vân đứng lên chối bỏ ý kiến này:
- Không được! Não cậu để đi đâu vậy hả? Cậu có biết việc này rất nguy hiểm không? Nếu không may bị phát hiện sẽ dẫn đến việc chúng ta bị lộ sơ hở và bị phản kích ngược lại.

Càng đáng sợ hơn là bọn chúng có thể nhân cơ hội đưa chúng ta vào thế tự vệ.
Mặc Ngôn vẫn cố gắng lên tiếng với ý kiến của mình:

- Nhưng nếu như chúng ta không làm vậy sẽ không biết kế hoạch của bọn họ.

Vả giả sử nếu như kế hoạch này thành công thì sao?
Lam Vân vẫn một mực phản bác ý kiến của Mặc Ngôn:
- Đó chỉ là giả sử mà thôi.

Mặc Ngôn cậu nghĩ xem ai thực sự thích hợp được với vai trò quan trọng và nguy hiểm trong kế hoạch ngu xuẩn của cậu hả?
Mặc Ngôn bị Lam Vân đưa vào thế bí.

Quả thật cậu chưa nghĩ người ra được người đáng tin cậy cho kế hoặc lần này.
Lam Vân nói:
- Tất nhiên! Chả ai khác, người được chọn là một trong những người chúng ta.

Một là thành công chúng ta sẽ biết kế hoạch của bọn chúng.

Hai là chúng ta thất bại thì buộc người tham gia vào kế hoạch của cậu phải hi sinh.
Mặc Ngôn phản bác:
- Không nhất thiết là một trong những người ở đây.
Lam Vân cười khẩy với thái độ khinh bỉ:
- Cậu nói xem, ở đây toàn là những người thuộc dạng cấp cao, nếu có người ngoài những người ở đây như cậu nói, thì cậu hãy dẫn người đó đến đây.

Nhưng hãy nhớ rằng, những kẻ ngoài lề rất có thể sẽ bị mê hoặc bởi đám yêu ma kia và sẽ không ngần ngại nói ra kế hoạch của chúng ta.

Và thế là chúng ta chả nhận được gì mà còn bị đưa vào thế lữu nang.

Mặc Ngôn lúc này cũng chả còn lí do để phản bác.

Quả thật cậu thực sự chưa tìm ra được người phù hợp, cậu cũng chẳng muốn ai phải hi sinh cho kế hoạch này cả.

Cậu đứng trầm luân suy nghĩ một lúc.
Lam Vân thấy Mặc Ngôn đứng bất động không nói tiếng nào, cô chỉ thở dài và nói:
- Kế hoạch này của cậu thực sự không thể tán thành được đâu.

Nó mang lại rất nhiều nguy cơ bất lợi cho chúng ta.

Đừng vì một lợi ích mà đem lại bất lợi cho cả hội.
Những người có mặt nghe thấy cuộc tranh luận của Lam Vân và Mặc Ngôn cũng chả thể nói gì hơn.
Lam Thiên bắt đầu lên tiếng:
- Hay là chúng ta để cử một kế hoạch khác.
Lai Tử ngờ vực:
- Kế hoạch nào đây?
Bố Hàn Phong cũng bắt đầu tò mò:
- Kế hoạch ra sao đây, ta rất mong chờ đó.
Lam Thiên mỉm cười một cách thần bí và ánh mắt sâu xa khiến người ta khó mà nhìn thấy đáy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play