Lời này còn chấn động hơn cả câu Giang Tiêu thích đàn ông… Giang Lỗi ngồi ở bên cạnh Chương Quyên cực kỳ sợ hãi, Giang Hạo An không thể tin nói: "Ba, ba nói cái gì?"
"Mấy tháng nay con ở bên ngoài suốt nên có thể sẽ không biết rõ ràng lắm, thật ra công ty có rất nhiều vấn đề tài chính vào nửa năm trước." Giang Lỗi cười khổ nói: "Tình hình cụ thể thì chờ đến lúc về lại công ty ba sẽ nói, chỉ có điều là giá trị cổ phiếu của công ty cổ phần sẽ giảm mạnh.."
Tranh cãi này không liên quan đến Giang Tiêu nên anh ra hiệu cho Phó Thanh Chu và Lý Bác Văn đến phòng anh sau đó đỡ Giang Học Lâm rời khỏi bàn cơm ồn ào.
Tâm trạng Giang Học Lâm thoạt nhìn cũng không tệ lắm, ông cụ hỏi Giang Tiêu: "Sao cháu theo đuổi được Chu Chu nhà người ta vậy?"
"Dạ?" Giang Tiêu sững sờ một lúc rồi xấu hổ sờ mũi: "Thì là… cứ như vậy như vậy mà theo đuổi thôi ạ. Ông ơi, ông thật sự không tức giận sao?"
"Ha, ông mà dám tức giận hả." Giang Học Lâm cười híp mắt nói: "Ai đó đã uống say rồi ôm con mèo mập kia khóc đến tràn cả nước mắt nước mũi… Ôi, rồi sau đó còn hét lớn là 'Phó Thanh Chu, tôi đã thích cậu nhiều thật nhiều năm đến vậy mà sao cậu lại không nhìn tôi', khóc đến thê thảm luôn cơ mà…"
Mặt Giang Tiêu đỏ bừng rồi lắp bắp nói: "Cháu… đó là, đó là do ông đã không rót rượu cho cháu mà còn hỏi dò cháu..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT