Giang Tiêu thiên về tình cảm và hơn nữa anh rất dễ để tâm vào chuyện vụn vặt. Trên thực tế thì anh rất cố chấp về chuyện của Phó Thanh Chu, nếu thật sự nói cho anh thì không biết người này sẽ khó chịu như thế nào.
Phó Thanh Chu khổ sở nghĩ cách để tự mình giải quyết và thật ra thì hắn cũng có lúc không chịu được mà làm lộ ra đôi chút nhưng dường như Giang Tiêu là người trời sinh đã thiếu hụt loại kỹ năng này.
"Thực ra tôi đã gặp cậu từ lâu rồi." Phó Thanh Chu nửa thật nửa đùa nói: "Tối hôm đó tôi đến quán cơm cậu làm thêm để ăn cơm và gọi canh cà chua."
Quán cơm không có nhiều người tới lắm nên đúng là Giang Tiêu không nhớ rõ chuyện này lắm, anh nghi ngờ nhìn Phó Thanh Chu: "Thật sao?"
"Thật." Sức lực của Giang Tiêu dần dần giảm đi, Phó Thanh Chu hơi dùng sức để tránh ra rồi đưa tay xoa đầu Giang Tiêu: "Ngày nào cậu cũng nghĩ nhiều chuyện như vậy thì có mệt không?"
Phó Thanh Chu ngập ngừng một chút: "Là tôi sai."
Giang Tiêu hừ hừ hai tiếng rồi dính dính ôm ôm hắn: "Sau này có chuyện gì thì cứ nói thẳng với tôi, năng lực chịu đựng của tôi không kém như vậy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT