Sắc mặt của Giang Lỗi trông khó coi hơn so với bất cứ lúc nào mà Giang Tiêu từng thấy và xen lẫn trong đó là sự phẫn nộ vì hận rèn sắt không thành thép.
Đương nhiên cũng có thể là do không đủ ánh sáng nên mới cảm thấy như vậy.
Giang Lỗi đen xì mặt, ánh mắt quét qua người Phó Thanh Chu đang đứng bên cạnh anh sau đó từ từ nhíu mày lại.
Phó Thanh Chu thản nhiên để mặc cho ông đánh giá bản thân mình, mười ngón tay đan chặt với Giang Tiêu từ đầu đến cuối đều không hề buông ra: "Thời tiết bên ngoài lạnh, chúng ta lên tầng nói chuyện đi."
Giang Lỗi hừ lạnh một tiếng rồi nhìn về phía Giang Tiêu.
Ông biết được một chút thói quen xấu khác người kia của Giang Tiêu, nói cái gì mà không gian riêng tư ai cũng không cho phép vào trong nên khi nghe nói như vậy chẳng qua là bị tức đến choáng váng thôi chứ vốn dĩ ông cũng chẳng hy vọng Giang Tiêu sẽ mở cửa cho mình vào.
(Giang Tiêu có tật không cho bất cứ ai vào nhà và đã từng được nhắc đến trong những chương trước đây.)

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play