Vừa mới kết thúc giao thừa chưa được hai ngày thì Phó Thanh Chu đã bị giáo viên trong trường học gọi điện thoại đến kêu đi rồi, nói là tham gia doanh trại gì đó hay là đội huấn luyện gì đó Giang Tiêu cũng chẳng nghe rõ nữa, bởi vì anh đã bị nhấn chìm trong nỗi buồn không được đón tết Nguyên Tiêu cùng với Phó Thanh Chu.
Phó Thanh Chu thì ngược lại, hoàn toàn chẳng thấy được hắn có chút buồn bã nào mà thậm chí còn chu đáo để lại riêng cho Giang Tiêu và Phó Trí phần bài tập về nhà của kỳ nghỉ đông mà bọn họ phải tiếp tục hoàn thành của riêng mình.
Thế là Giang Tiêu biến đau buồn và phẫn nộ thành động lực, ngoại trừ có về quê thăm Giang Học Lâm một chuyến ra thì thời gian còn lại đều nhốt mình trong phòng sách, thực sự thì đề thi mà Phó Thanh Chu để lại cho anh quá nhiều, thậm chí anh còn phải tự mình làm hết một lượt bài tập trong sách giáo khoa cấp ba nữa.
Đến cuối cùng cái lúc mà tinh thần của anh sắp sửa trở nên ngơ ngơ ngẩn ngẩn thì cuối cùng cũng khai giảng rồi, thế nhưng Phó Thanh Chu vẫn chưa trở về, trừ khoảng thời gian buổi tối gọi một cuộc gọi video ngắn ngủi thì những lúc khác đều không có một chút tin tức nào cả.
Chưa khai giảng được mấy ngày thì Giang Tiêu lại bị Phượng Tiên Nhi gọi đến văn phòng làm việc khoa trương mà khen ngợi thêm một lần nữa.
Giáo viên vật lí bên cạnh ung dung thong thả ngồi uống trà: "Ôi dào, xếp hạng thứ mười một khoá này sao tôi nghe thế nào cũng không thấy hay bằng xếp top mười khoá ấy. Giang Tiêu, em cố gắng thi lấy top mười khoá để cho thầy cô cũng nở này nở mặt nhé."
Giang Tiêu khiêm tốn cười cười, không nói chuyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT