Chuyện của Phó Trí dù có gây ra sợ hãi song không có nguy hiểm nên cứ như thế mà qua đi, nhưng Giang Tiêu vẫn luôn cảm thấy trong lòng bất an.
"Gần đầy Khương Tư Vũ có đến tìm cậu không?" Giang Tiêu ngồi tại chỗ nhìn lên sân rồi hỏi.
"Không có." Phó Thanh Chu đập hai cái vào quả bóng rổ dưới tay, quay người lại truyền cho Lý Bác Văn rồi chống một tay lên mép khán đài nhảy qua.
"Anh Phó đẹp trai vãi!" Lý Bác Văn mang theo quả bóng chạy hai bước: "Không đánh nữa à?"
"Tụi mày chơi đi." Phó Thanh Chu phất phất tay mấy cái với mấy người bọn cậu ta và Mạnh Niệm rồi ngồi xuống cạnh Giang Tiêu: "Sao lại nhớ về cậu ta thế?"
"Sao nào, cậu ghen à?" Giang Tiêu đưa tay vỗ lên đùi hắn một cái.
"Tôi ăn cái gì mà dấm chứ." Phó Thanh Chu dựa vào dãy khán đài phía sau, bởi vì chơi bóng mà trán và chóp mũi hắn đều thấm ra một lớp mồ hôi mỏng khiến cho gương mặt hơi trắng nhợt cuối cùng cũng có chiều hướng trở nên hồng hào hơn một chút, hắn nói chuyện thong thả ung dung giống như pha trò lại như thể đang phàn này "cái này không có danh cũng chẳng có phận" vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT