"Sáng hôm nay?" Giang Tiêu chỉ nhớ bản thân đang trong cơn mơ và suýt chút nữa đã bị Lý Bác Văn doạ cho bay nửa cái mạng chứ hoàn toàn không nhớ lại được bản thân mình nằm mơ thấy cái gì.
Anh nghi hoặc nghĩ cả nửa buổi: "Chắc là không nằm mơ ấy, tôi nói mớ hả?"
Phó Thanh Chu gật đầu.
"Tôi đã nói gì thế?" Giang Tiêu tràn đầy hứng thú mà hỏi.
Giang Tiêu nói mớ rất lơ mơ và khó nghe nên Phó Thanh Chu vốn dĩ không nghe thấy nhưng cái động tác ôm hôn này của Giang Tiêu thì rất đáng để thưởng thức.
"Hình như đang gọi tên người nào đó." Phó Thanh Chu kéo anh đi về phía trước, giọng điệu rất tự nhiên nói: "Còn coi tôi thành người khác mà ôm hôn nữa."
"Hả!?" Giang Tiêu kinh ngạc kêu lên một tiếng: "Tôi… tôi hôn cậu rồi á?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT