“Whisky nguyên chất, gấp đôi,” anh nốc ực cốc
rượu như một kẻ nghiện. “Mình tuyệt đối sẽ không dùng tiếng Anh!” Anh đã hạ
quyết tâm ngay khi thức dậy sáng nay. Nói chứ anh cũng chẳng biết dùng thế nào,
nhưng cứ phải phòng trường hợp khi bí bách lại nhớ ra những câu hội thoại ngắn
hồi ở Nakanoshima rồi buột miệng. Ngay từ đâu anh sẽ nói “A, chào ông bà!” hay
“Hôm nay...”
Có thể họ sẽ ngạc nhiên,
lúng túng, nhưng đã đến Nhật thì phải dùng tiếng Nhật, Toshio tuyệt đối sẽ
không nói dù là từ “Good night”. Trong lúc uống, anh thấy tâm trạng bứt rứt đeo
đẳng mình từ trưa đến giờ lắng xuống, ngược lại còn cảm thấy cao hứng như thể
sắp nghênh đón kẻ địch.
Đám đông ùa ra cổng, một
thanh niên người Mỹ râu ria lởm chởm mặc quần vải, đi dép xỏ ngón cao su trông
như sang phố bên dạo chơi, theo sau là một cặp đôi cao lớn đến đáng sợ, rồi một
người đàn ông trung niên thoăn thoắt những bước chân vội vã như đã rất quen
thuộc.
Khi lẫn trong đám người
nước ngoài, khách du lịch người Nhật nổi bật với đôi mắt xếch, nước da xỉn màu,
nhưng mặt nở nụ cười tươi rói, còn những người Hawaii thế hệ thứ hai* ai nấy đều má phúng phính, tóc dày.
Đời con của những người Nhật đầu
tiên (thế hệ thứ nhất) di cư đến Hawaii.
“Hi, ông bà Higgins!”
Kyoko cất giọng lanh lảnh. Một người đàn ông Toshio biết mặt đang mặc áo blazer
xanh navy, quần ghi, thắt cà vạt da, tóc trắng, trông khổ người có vẻ nhỏ hơn
trong ảnh, và người phụ nữ trung niên bôi son đỏ chót gật gật đầu như muốn nói
tôi nhận ra cô rồi, tôi nhận ra cô rồi, tiến lại gần ôm lấy Kyoko, xoa đầu
Keiichi. Có lẽ Kyoko cũng không thể bật ra tiếng Anh ngay nên chỉ lúng túng
thốt ra câu “How are you?”, rồi như để che giấu nỗi xấu hổ, cô chỉ sang Toshio,
“My husband.”
Toshio ưỡn ngực, chìa
tay ra nói giọng khàn khàn, “À, chào mừng ông bà!”
“Chào anh, lần đầu gặp
mặt.” Dù hơi ấp úng nhưng ông ta chào bằng tiếng Nhật. Điều này nằm ngoài dự
kiến nên Toshio rất ngạc nhiên, luống cuống. Nghĩ bụng cần phải đáp lại câu gì
đó bằng tiếng Anh, Toshio vội vã lắp ráp từ ngữ, “Welcome, very good.” Những từ
rời rạc, chẳng chút liền mạch.
Ông Higgins mỉm cười,
“Tôi rất mừng vì được đến Nhật Bản.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT