Khương Bất Dạ nhìn Triệu Uy với ánh mắt ghét bỏ.
Bộ vui lắm hay gì ? Sắp thi giữa kì rồi mà còn không cho người ta ôn bài nữa.
" Đi.
Chúng ta xuống cănten mua chút đồ ăn vặt." Triệu Uy khoác vai kéo cậu về phía trước.
Nhìn người cậu ta nhỏ vậy thôi chứ thực ra cậu ta lại rất khỏe.
" Cậu không lo gì về kì thi sắp tới hả ? " Khương Bất Dạ hất tay Triệu Uy xuống hỏi cậu ta.
" Lo gì chứ ? Đều trong khả năng "
" Hờ, vậy thì tốt "
" Mau, rủ thêm cả Cố ca và Triệu Thạc nữa "
Mà ở bên đây Triệu Thạc cũng thực khổ với Cố Bắc Thượng, dù nói thế nào hắn cũng không đi chỉ biết cắm đầu vào ôn thi mặc dù hắn chắc chắn 100% sẽ đứng đầu toàn trường.
" Đừng chủ quan " Ba chữ này anh đã nghe đến phát ngấy chỉ trong ba tiết học này.
Chỉ cần định rủ hắn đi hắn liền nói như thế.
" Không làm được vợ của Cố đại thần thì làm em dâu vậy " Câu nói này đã làm gián đoạn cuộc trò chuyện của bọn họ.
Gần như khi vừa nghe xong câu này Cố Bắc Thượng đã xuất hiện ngoài cửa.
Triệu Thạc trố mắt rồi cũng nhanh chóng đi đến.
Anh tốn nước bọt nói bao nhiêu cũng không bằng một câu nói này đã làm Cố Bắc Thượng rời ghế.
" Tiểu Dạ này chúng ta add wechat đi " Một vị học tỷ nào đó tiến lên muốn tiếp cận.
Khương Bất Dạ cười ngượng, từ ngữ đã sắp xếp xong đang định mở miệng từ chối thì Cố Bắc Thượng đã cướp lời trước " Em ấy còn nhỏ, tốt nhất là không yêu đương ".
Câu nói này như một nút lệnh tạm dừng khiến mọi người đều im lặng rồi bùng nổ " Xem xem anh trai nhà người ta, anh trai tôi mà được vậy thì tốt ".
" Haizz, đúng là mẫu người đàn ông lí tưởng "
Hết lời này đến lời khác đều là cảm thán và hâm mộ hai người còn về Triệu Uy và Triệu Thạc á ? Bọn họ đương nhiên đều chuồn vào lớp 12A1 - lớp của Cố Bắc Thượng và Triệu Thạc hết rồi.
Thẩm Giao Giao ngồi trong lớp làm bài tập tay không nhịn được siết chặt cây bút cầm trên tay.
Cô không nhìn nhưng chỉ nghe thôi đã biết chuyện gì xảy ra.
Cố Bắc Thượng lại bảo vệ cho Khương Bất Dạ, nhắc đến cái tên này mắt cô đỏ ngàu thể hiện sự căm ghét.
Mọi thứ đều không như mong muốn của cô kể từ khi cậu ta trở về.
Cậu ta cướp đi tất cả của cô, đáng lẽ người đứng bên cạnh Cố Bắc Thượng phải là cô, ngoại lên duy nhất của hắn phải là cô! Cố Bắc Thượng chỉ có thể thích cô, chỉ Thẩm Giao Giao mới xứng đáng với Cố Bắc Thượng !
Càng nghĩ như vậy Thẩm Giao Giao càng ghét cay ghét đắng Khương Bất Dạ, cô nhìn ra ngoài cửa sổ lại đúng lúc Cố Bắc Thượng nắm tay kéo Khương Bất Dạ đi lên phía trước.
Mắt cô khóa chặt vào hai bàn tay kia.
Triệu Uy nháy mắt hất cằm về phía Thẩm Giao Giao, Triệu Thạc lắc đầu tỏ vẻ không biết rồi nhún vai mặc kệ.
" Đi kiếm đồ ăn thôi " Không để tâm nữa dù sao cũng chẳng liên quan đến mình Triệu Uy thấy Cố Bắc Thượng và Khương Bất Dạ đã đến cửa lớp liền xách áo Triệu Thạc đứng lên kéo ra ngoài.
" Sắp đến kì thi rồi nếu gặp khó khăn gì cứ hỏi "
" Hả ? À vâng " Đang mải ngắm nhìn quang cảnh trường học bỗng nghe thấy hắn nói câu này cậu có hơi giật mình một chút.
" Khương Bất Dạ bịch bánh quy này được chứ ? " Khương Bất Dạ nhìn bịch bánh quy hình con thỏ nhỏ trông rất đẹp mắt trên tay Triệu Uy liền vui vẻ gật đầu.
" Cậu mua gì không? " Triệu Thạc lấy mấy gói bim bim rồi quay sang hỏi Cố Bắc Thượng.
" Một lon nước "
Khương Bất Dạ chạy lại chỗ Triệu Uy tự lấy đồ ăn.
Cậu cầm hai gói bánh lên.
Rõ ràng nó có vị giống nhau, khối lượng giống, màu sắc cũng chẳng khác nhưng cậu lại lấy bịch có hình con gấu trúc.
Chọn thêm mấy gói nữa rồi mới trả tiền.
Cố Bắc Thượng vốn từ nãy luôn dõi theo cậu đã để ý đến, hắn nheo mắt phát hiện ra thứ đầu tiên Khương Bất Dạ đẻ ý sẽ là hình dáng của món đồ ăn đó.
" Lên sân thượng nhé ? " Khương Bất Dạ ngó lại mấy túi bánh mình vừa mua hỏi ý kiến về địa điểm sẽ xử lí món đồ này.
Cố Bắc Thượng gật đầu, nhìn cậu vui vẻ thì xoa đầu một cái rồi cầm lấy túi bánh Khương Bất Dạ đang cầm đi trước, cậu cũng nhanh chóng chạy theo sau.
Tất cả hành động này vô tình lọt vào tầm mắt của Thẩm Giao Giao đã đi sau họ ngay từ đầu.
Cô nghiến răng, tay nắm chặt đến nỗi móng tay đâm vào da đã rơm rớm vết máu.
Cô hận Khương Bất Dạ ! Hận cậu ta vì cậu ta hơn cô !
Khương Bất Dạ đi đằng trước bỗng rùng mình một cái, cậu xoa xoa tay.
Cố Bắc Thượng tưởng cậu lạnh nên định cởi áo khoác cho cậu lại thấy cậu nhìn ngó xung quanh, xoa gáy.
" Sao vậy? "
"Không có gchỉ là thấy hơi lạnh thôi "
Khương Bất Dạ không muốn nói hắn cũng chẳng gặng hỏi làm gì.
Cả nhóm bốn người đều nhanh chóng đi lên sân thượng của trường.
Ngồi cũng chẳng được bao lâu chuông vào học đã vang lên nên tất cả đều xuống lớp học hẹn đến giờ ăn trưa lại lên.