“ Nàng ta... có ổn không?”

“ Nàng ta có kể với ngươi làm sao cứu được chúng ta không?”

Thành Diễm gật gật đầu: “ Cô ấy cầm túi không gian của ta đi luyện tủy đan, Hoàng Dực tủy đan, Tịch Linh còn biết cả y thuật, dùng ngân châm cùng với ta hướng pháp lực cứu các người”

Hữu Du nhăn mày, tập trung vào 2 chữ ‘ luyện đan’.

“ Tịch cô nương bị tổn thương linh mạch, ngươi tận mắt nhìn thấy nàng luyện đan sao?”

Chu Thành Diễm lắc đầu, hắn kể lại chuyện nàng ta ôm túi chạy đi ra ngòa, Hữu Du lập tức hiểu ra chuyện Tịch Linh mượn lực từ Khống linh cổ trận.

Linh khí cường đại xâm nhập đối với Tịch Linh bây giờ hệt như đổ muối vào vết thương, cơ thể này không vỡ ra đã là tạ ơn thiên đạo đại nhân hết lòng chiếu cố. Hữu Du chợt cảm thấy có chút hối hận vì đưa bội ngọc cho nàng, kéo nàng xuống cái hố lớn này.

Phượng Minh ngồi bên cạnh chưởng môn, hắn bị thương nặng nhất, đại nam tử như hắn cũng là do Tịch cô nương kia liều mạng kéo về từ cửa chết, nợ nàng một mạng, vậy nên không khỏi cảm thấy đứng ngồi không yên khi tiểu cô nương kia gặp chuyện bất trắc.

“ Sư phụ.. Tịch cô nương...”

Sương Ngọc dưỡng thần xong, chậm rãi mở mắt ra liếc nhìn nàng, nhàn nhạt mở miệng:

“ Tịch cô nương, đừng ngủ nữa”

“...”

Mọi người thoáng im lặng, Tịch Linh ngay lúc này mới từ từ mở mắt ra rầu rĩ nhìn bọn họ.

“ Rốt cuộc ta cũng biết vì sao các người không thể rời khỏi đây ngay cả khi đã được chữa thương”

“ Cô... cô không sao chứ?”

Phượng Minh nhìn thấy tiểu cô nương trước mắt khẽ lắc đầu, tảng đá trong lòng tức khắc bay đi mất, nhưng chỉ một thoáng qua, không khí dường như ngưng đọng lại, nặng nề vây quanh tất cả.

“ Cô vừa rồi nhìn thấy gì?”

Tịch Linh chỉ tay về phía chỗ tối đến nỗi phát ra ánh sáng đen ngòm ở bên ngoài linh giới mà nàng tạo ra, vừa rồi nàng chỉ vừa sơ sẩy một chút liền bị ma chướng nhập mộng.

“ Huyễn thần thú, sương đỏ bao quanh, trong đỏ có đen, càng lúc càng sa đọa, còn để nó ở đây thì chỗ này thực sự không còn trụ nổi mà sụp xuống”

“ Trên người các người bị sương hồng vây quanh, nếu ra ngoài sẽ lập tức bị tiên môn phát giác có cực tà ở đây, thiên hạ không lâu sẽ loạn”

Tịch Linh vẫn còn rất mệt, nàng dựa vào vách đá nhướng mày nhìn bọn họ:

“ Giờ thì kể mọi chuyện được rồi chứ?”

NÀng ta bây giờ trông như sẽ ngã xuống bất cứ lúc nào, nhưng ánh mắt từ đầu đến cuối bình tĩnh đến phát sợ, tựa như thiên cơ nắm trong tay, tự mình chống đỡ mọi chuyện trên thế gian...

Sương Ngọc không dài dòng nữa, linh giới nàng ta vẽ ra dựa theo tinh thần lực, bây giờ nó đã có dấu hiệu bị tan ra, còn dây dưa không kể chính là đòi mạng của cả Vân Di.

“ Tổ sư chân truyền lập phái trên Vân Di chính là tuân theo thần mệnh trấn áp tà vật bên dưới sau khi Hồng triều kết thúc. Cô nương chắc cũng rõ những tà vật nhiễm phải hồng triều kinh khủng đến mức nào, chưởng môn mỗi đời lập lời thề dùng số phận gắn bó với trận đồ, trận mất người chết”

Nàng hơi nhăn mày hỏi hắn: “ Có biết chính xác đó là gì không?”

“ Không biết, chỉ gọi đại khái tà vật, ta cũng không rõ đó là yêu hay ma”

Hoặc cũng có thể... là thần vật.

Suy nghĩ đó thoáng qua, Tịch Linh tức khắc lặng người. Một lúc khá lâu sau đó, nàng mới ngẩn đầu lên hỏi hắn:

“ Chưởng môn đại nhân, ta có một suy nghĩ”

Hắn cùng Tịch Linh đối mắt khá lâu, đến mức không khí kì lạ khiến Chu Thành Diễm và Phượng Minh ngơ ngác từ nãy đến giờ cũng phát sợ, hắn chắn giữa nàng và Sương Ngọc, còn Phượng Minh khẽ kéo nàng lùi lại tránh đi khí áp đáng sợ của sư phụ.

Một lúc sau, Sương Ngọc đột nhiên hừ mạnh một tiếng, Tịch Linh xem như đó là chấp thuận.

Hắn lấy từ trong túi không gian của mình ra một cây Hỏa Liêm trường cung vừa thấy đã biết là đồ tốt, cứ như thế ném cho nàng. Mọi chuyện diễn ra trong im lặng, Hữu Du đứng phắt dậy nhìn Tịch Linh ôm trường cung như chuẩn bị chiến đấu.

“ 2 người muốn làm gì??!!”

Sương Ngọc lại ngồi xuống thiền định, còn Tịch Linh một thân một mình ra khỏi linh giới, ôm theo trường cung đi vào trong chỗ đen ngòm kia.

Bọn họ không khỏi tái mét mặt mũi, định chạy theo kéo cô ấy thì lại bị Sương Ngọc cản lại.

“ Cô ta có tịnh liên thánh kinh hộ thân tránh được tà ác xâm chiếm tâm trí, các người có cái gì? Chỉ mình cô ta vào đó mới có thể tìm Xích Trùng Dương, các ngươi vẫn còn không hiểu vì sao cô ta có thể tiến vào xuyên qua Khống Linh trận nhưng chúng ta lại không thể tiến ra bên ngoài tìm hỗ trợ sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play