Giang Chiết Liễu nhất
thời không biết như thế nào cùng hắn giải thích.
Chàng giống như cái
bánh chưng màu trắng, bị tiểu ma vương thuận lý thành chương cởi hết quần áo,
đem áo quần trùng điệp vứt bỏ, thân mật ôm lấy vai chàng, thò qua hôn môi.
Chỉ cởi áo ngoài, trung
y vẫn giữ lại.
Giang Chiết Liễu ôm lấy
đối phương, bất đắc dĩ nói: “Ngươi lại học được cái gì?”
Văn Nhân Dạ ngượng
ngùng , từ trữ vật móc ra vài dạng mỡ bôi trơn, vẻ ngoài tinh xảo, mang theo
hương khí, thoạt nhìn thực công phu.
…..Rốt cuộc Dư Tẫn Niên
ngoại trừ khám bệnh, cũng chỉ có mấy thứ này là thú vui lớn nhất.
Giang Chiết Liễu xem
đến huyệt Thái Dương thình thịch nhảy, nhìn đôi mắt tím tràn ngập chờ mong, sau
một lúc lâu mới nói: “…… Này đưa cho ngươi lúc nào. Các ngươi hai cái liên hợp
lại bao lâu…… Ngô.”
Lời nói bị chặn lại.
Tiểu ma vương ban đầu
hôn chàng, luôn mang theo cảm giác khẩn
trương thấp thỏm, hiện tại quen rồi, liền không che dấu tính tình chút nào. Đầu
lưỡi đảo ra hàm răng, ấn chàng không buông tay, càng hôn càng sâu.
Giang Chiết Liễu sắp
hít thở không xong hắn mới buông chàng ra. Đôi môi ngày thường màu sắc nhạt
nhẽo hiện tại bị liếm láp đỏ ửng lên, còn có chút bóng.
Khóe mắt chàng cũng đỏ,
nổi bật trên da thịt trắng như nõn giống như một mảnh tàn hà rơi vào đồng tuyết
trắng phau.
Văn Nhân Dạ nhìn đến
ngây người, nhịn không được chạm vào đuôi mắt đối phương, thấp giọng nói:” Đã
từ rất lâu, ta luôn muốn…”
Giang Chiết Liễu liếc
hắn, chàng cũng không có kích động như vậy, đây là bản năng thân thể đáp lại.
Tiểu ma vương đến một
câu nói dối cũng không có, hắn thực sự đã suy nghĩ rất lâu, hôm nay mới có cơ
hội, tâm tình phức tạp. Ánh mắt hắn vẫn luôn nhìn Giang Chiết Liễu, càng nhìn
càng thích, thích vô cùng, l� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.