Lôi vân quay cuồng.
Giang Chiết Liễu không
nhìn thấy, chỉ cảm giác được hơi thở của Văn Nhân Dạ dừng trước người chàng.
Khoảnh khắc hắn xuất
hiện, tiếng động xung quanh lập tức đình trệ. Chỉ có tiếng giọt nước tinh tế
chảy xuôi, từng giọt từng giọt rớt xuống.
Giang Chiết Liễu bản
năng cảm thấy không đúng.
Mùi máu chậm rãi lan
ra.
Văn Nhân Dạ đứng trước
mặt Giang Chiết Liễu, ma thể hóa hình, cốt khải huyết sắc dữ tợn bao trùm, gai
ngược mọc ra còn chưa thu lại, toàn thân đều lộ ra đặc điểm của Ma tộc. Ma khí
quanh thân xoay tròn, từ trong cốt khải tản ra mùi máu nóng.
Trong mắt đám Thường
Càn, chỉ nhìn thấy được một bóng lưng dữ tợn. Còn trong mắt Liệt Chân, lại có
thể trực diện nhìn thấy đôi mắt ám tím thâm trầm, cùng nửa khuôn mặt bị cốt
khải bao trùm.
Hai cái sừng phủ đầy
hoa văn, bên trên hình như bị thương, giống như vừa từ chiến trường nào đó bước
ra. Bề mặt sừng rạn nứt, lộ ra cái khe giống như dung nham ở bên trong.
Không khí yên tĩnh,
tiếng hít thở giống như cực gấp gáp.
Văn Nhân Dạ cầm trường
đao đen nhánh, thân đao đầy vết máu đã khô. Sát khí trên người hắn chưa tan,
đặc sệt như thể hóa được thành hình.
Chỉ là đối mặt, Liệt
Chân cảm thấy toàn bộ lông tơ dựng ngược, giống hệt như năm đó thấy Giang Chiết
Liễu rút kiếm khỏi vỏ, thậm chí còn hơn.
Giang Chiết Liễu lạnh
lùng, mặc dù mạnh nhưng sẽ không tỏa ra sát khí chết chóc nồng đậm, mà ma khí
trên người Văn Nhân Dạ nồng đậm, chĩa về phía hắn như đang đợi làm thịt một súc
sinh.
Không riêng gì Liệt
Chân, đám hài tử hóng chuyện cũng cảm thấy như vậy. A Sở che kín mắt Thường
Càn, khẽ nuốt nước bọt, không dám phát ra
tiếng động.
Giang Chiết Liễu xác
nhận lần này thật sự không thích hợp, chàng ôm lò sưởi, mở miệng ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).