Hoắc Đa Thần chơi đi chơi lại trò chơi này tận ba lần chỉ
đơn giản là vì muốn xem phản ứng của Ninh Vũ và cậu suýt chút nữa đã nôn ra do
ngửi thấy những mùi kỳ lại ở đây. Sau đó nếu không nhờ vào sự phản đối kịch
liệt từ Ninh Vũ thì Hoắc Đa Thần cũng sẽ có hứng thú với xe bán hoa tươi trong
Disneyland. Mãi đến sau giờ tối thì Hoắc Đa Thần rốt cuộc cũng chơi xong nên
cũng giúp Ninh Vũ cũng thở phào nhẹ nhõm bởi nếu cứ tiếp tục chơi cùng anh thêm nữa thì cậu chắc
chắc sẽ chết mất.
Hoắc Đa Thần không kêu xe lái trực tiếp đến đến sân bay sau
khi rời khỏi công viên mà lại đi đến Bến Thượng Hải. Nhìn nhìn tòa nhà xung
quanh và Ninh Vũ mới phát hiện được rằng ưu điểm lớn nhất của bản thân cậu
chính là không nói nhiều cho dù cảm xúc có như thế nào đi nữa. Ninh Vũ đi theo
sau Hoắc Đa Thần và biết được mục đích mà anh đến đây là để đi ăn. Cảnh trí của
nhà hàng rất tốt nhưng trong một nhà hàng rộng lớn như thế này lại chỉ có hai
người Hoắc Đa Thần và Ninh Vũ. Thực đơn ở đây chủ yếu được viết bằng tiếng Pháp
nên dù cho Ninh Vũ đã lật xem cả thực đơn nhưng cũng không biết phải gọi món
gì. Người phục vụ vẫn đứng bên cạnh và Ninh Vũ không thích cảm bắt người khác
phải chờ đợi nên lập tức đưa thực đơn sang cho Hoắc Đa Thần: “Anh gọi món
đi."
Hoắc Đa Thần gọi món xong lại nhìn về phía Ninh Vũ rồi nói:
“Em có muốn uống rượu không."
Ánh sáng trong nhà hàng đầy mờ ảo và ở vị trí này lại có thể
dễ dàng nhìn thấy tàu du lịch trên sông đang hú còi inh ỏi với đèn được bật
sáng trưng. Ninh Vũ thu lại ánh mắt sau đó nhìn Hoắc Đa Thần và nói: “Không
uống."
Hoắc Đa Thần gọi phục vụ đến rót rượu ra ly làm cho Ninh Vũ
cảm thấy lời anh vừa hỏi chỉ để cho vui và Hoắc Đa Thần luôn luôn làm theo ý
kiến của mình như vậy nhưng lại không hề
quan tâm đến suy nghĩ của người khác.
Ninh Vũ không thích uống rượu vang đỏ nhưng cậu lại thấy
Hoắc Đa Thần đang bưng một ly rượu lên và ra lệnh cho cậu với giọng trầm thấp:
“Ninh Vũ."
Ninh Vũ bưng ly rượu lên cụng ly với anh rồi đưa lên uống
cạn và ly rượu này khiến cho Ninh Vũ cau mày lại một lúc lâu rồi mới trở lại
như bình thường. Hoắc Đa Thần cong đuôi mắt lên chằm chằm Ninh Vũ một lúc và
trong đôi mắt đen láy đó lại bỗng chốc hiện lên ý cười. Anh chậm rãi nhấp một
ngụm rượu rồi đặt ly xuống: “Em không thích uống rượu à."
Ninh Vũ gật đầu.(AbilenexT Y T)
Hoắc Đa Thần lại rót rượu vào ly cho Ninh Vũ với ý vị thâm
trường(*) rồi nói: “Rượu rất ngon mà."
Nó ngon ở chỗ nào vậy?
(*) ý vị thâm trường(意味深长道): ý tứ thâm sâu Hoắc Đa Thần không thể uống nhiều rượu được nên lúc mở chai
anh chỉ uống một có một ít rồi không đụng đến nữa. Hai người ăn cơm trong yên
lặng và hiện tại nhà hàng chỉ có mỗi người bọn họ đang dùng bữa. Ninh Vũ không
quen dùng dao nĩa nên đã trượt tay khiến cho dao nĩa va vào dĩa mấy lần rồi
phát ra âm thanh rất chói tai.
Ninh Vũ quay người gọi nhân viên phục vụ đến: “Mang cho tôi
thêm một đôi đũa, cảm ơn."
Người phục vụ đưa ánh mắt dò hỏi nhìn sang Hoắc Đa Thần nên
anh nhanh chóng phất tay ra hiệu cho họ đi lấy bởi anh không để đến nhiều việc
ý nhiều như vậy. Hoắc Đa Thần thích cách ăn uống thoải mái vậy nên anh chưa bao
giờ đặt ra hạn chế gì với Ninh Vũ về việc này.
Hoắc Đa Thần không cho Ninh Vũ uống nước và cũng không gọi
đồ uống đến cho cậu nhưng khi Ninh Vũ ăn thì nhất định cậu phải uống nước nên
chỉ còn cách uống rượu thay nước và khi uống đến ly thứ ba thì cậu đã cảm thấy
đầu óc choáng váng nên lập tức buông đũa xuống.
“Em đã ăn no chưa." Hoắc Đa Thần cầm khăn lên lau miệng
sau đó ngã người ra phía sau.
Ninh Vũ nhìn chằm chằm Hoắc Đa Thần một lúc rồi mới đứng dậy
nói: “Tôi vào nhà vệ sinh một chút."
Nụ cười trên môi Hoắc Đa Thần lại càng rõ ràng hơn: “Muốn
tôi đi cùng với em không."
Ninh Vũ vội vàng lắc đầu sau đó đứng dậy xoay người đi về
hướng nhà vệ sinh. Hoắc Đa Thần uể oải dựa vào ghế uống một ngụm nước lọc rồi
chậm rãi gõ những ngón tay mảnh khảnh lên mặt bàn và lẳng lặng chờ Ninh Vũ quay
lại.
Ninh Vũ rất nhanh đã quay trở lại nhưng Hoắc Đa Thần lại rót
cho cậu thêm một ly rượu nữa rồi nói: “Uống xong rồi thì sẽ về nhà."
Ninh Vũ có chút bực bội lại cộng thêm việc cậu uống khá
nhiều rượu dẫn đến việc có chút quá khích mà nhìn thẳng vào đôi mắt của Hoắc Đa
Thần. Ninh Vũ bưng ly rượu lên uống cạn sau đó cầm lấy áo khoác rồi đứng dậy
nói: “Uống xong thì có thể về nhà đúng không."
Khi cậu lên xe đã có chút mơ hồ và cũng không nhớ rõ rằng
mình đã lên máy bay và về nhà bằng cách nào nhưng khi cậu tỉnh táo lại thì đã
nằm trên giường ở nhà cũ Hoắc gia. Một nụ hôn nồng cháy đầy mãnh liệt đột nhiên
ập đến khiến Ninh Vũ thở không ra hơi và chỉ có thể giãy giụa mà nắm chặt lấy
ga trải giường ở bên dưới: “Anh đang làm cái gì vậy."
Ánh đèn chói mắt khiến cho Ninh Vũ không khỏi híp mắt lại và
nhìn thấy rõ ràng gương ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).