TA DỰA VÀO THANH MÁU NGHIỀN ÁP TU CHÂN GIỚI

Chương 3: Hồ chứa nước của Tiểu Minh


1 năm

trướctiếp

Sau vài lần thử đi thử lại, Ngôn Lạc Nguyệt xác định, balo trò chơi 《 Vạn Giới Về Một 》cũng xuyên qua với nàng.

Giống hệt trong trí nhớ của nàng, balo vật phẩm cũng có mười trang, chia thành các cấp bậc từ thấp tới cao.

Nhưng vì nguyên nhân chưa rõ nào đó, chín trang sau của balo tạm thời bị khóa, Ngôn Lạc Nguyệt chỉ mở được trang đầu tiên.

Trang thứ nhất bao gồm các vật phẩm sơ cấp, tạm đủ cho nhu cầu hiện tại của nàng.

Ngôn Lạc Nguyệt cẩn thận cân nhắc một chút rồi lấy ra một lá phù* Tĩnh Thủy cấp thấp.

*符 : Phù (bùa). Mình sẽ dùng tiếng Hán cho hợp Tu tiên giới.

Loại phù chú này tác dụng ôn hòa, rất thích hợp để thử nghiệm.

Sau vài lần thử, Ngôn Lạc Nguyệt phát hiện một sự thật.

Nàng chỉ có thể lấy vật phẩm từ balo ra chứ không thể bỏ đồ vào.

Có vẻ về sau nàng phải cẩn thận mỗi khi lấy đồ, tránh việc mang ra rồi không cất lại được sẽ khó mà giải thích rõ ràng.

Nghiên cứu balo xong, Ngôn Lạc Nguyệt bắt đầu nghiên cứu vật phẩm mình có để cứu vớt thanh máu đang rất nguy cơ của nàng.

Phương pháp trực tiếp và thô bạo nhất đương nhiên là lấy toàn bộ trang bị tăng máu ra, mặc hết vào người thì có thể tích thêm mấy trăm điểm máu.

Nhưng buồn thay, không làm vậy được.

Dựa theo giả thiết trò chơi 《 Vạn Giới Về Một 》: Muốn sử dụng trang bị, nhân vật phải có tu vi tương ứng mà trang bị yêu cầu.

Một số phù chú, đan dược cấp bậc cao cũng phải chịu giới hạn vì quy định này.

Nói đơn giản là: Luyện Khí kỳ không thể dùng trang bị Trúc Cơ kỳ, Trúc Cơ kỳ không thể dùng trang bị Kim Đan kỳ...

Lúc chơi game, Ngôn Lạc Nguyệt chẳng hề cảm thấy chuyện này có vấn đề.

Dù sao thì mỗi tải khoản mới đăng ký đều là cấp 1, tu vi mặc định là tầng thấp nhất của Luyện Khí kỳ.

Nhưng hiện tại, vấn đề có vẻ tồi tệ rồi!

Thời điểm thiết kế ra trò chơi, nhất định Game Planner ngàn lần không nghĩ tới, thế mà có một 《 Ngôn Lạc Nguyệt: [Tu vi: không có] — [Giá trị sinh mệnh: 1 điểm] — [Level: 0》xuất hiện trong hệ thống.

BUG! BUG rồi! BUG này!

Ngôn Lạc Nguyệt vừa bắt đầu tự hỏi, liền nghĩ ra một biện pháp mới.

—— trong game, phần lớn trang bị đều có yêu cầu đối với tu vi.

Có thể gọi "phần lớn" vì còn tồn tại vài trang bị cho phép ngoại lệ.

Trang bị mà người chơi tự chế!

Đây là giả thiết đặc thù của 《 Vạn Giới Về Một 》.

Ở thế giới trong game, ngoài việc người chơi phải tu luyện từng bước để thăng cấp, còn có thể chọn con đường khác: Luyện đan, vẽ phù, lập trận... Đương nhiên còn bao gồm Luyện khí.

Ngoài những phương hướng, công thức hoàn chỉnh có sẵn do hệ thống cung cấp, người chơi cũng có thể tự mày mò những phương diện khác của Khí, Đan, Trận.

Thành quả được người chơi tự do nghiên cứu chế tạo ra gọi chung là "Vật phẩm tự chế."

Là Luyện khí sư đứng nhất nhì trong trò chơi, Ngôn Lạc Nguyệt từng sáng tạo ra một kỹ thuật giúp luyện chế ra trang bị chứa thuộc tính "Làm lơ yêu cầu tu vi".

Tuy Ngôn Lạc Nguyệt thường dùng kỹ thuật này cho trang bị cấp cao, nhưng lúc bắt đầu, nàng cũng dùng trang bị cấp thấp thí nghiệm.

Theo lý thuyết, hẳn chúng nên nằm ở trang thứ nhất... A, tìm được rồi!

Ngôn Lạc Nguyệt vỗ tay vui sướng.

Bời vì lần đầu luyện tập, chất lượng của những trang bị này không quá ổn định, một số cái còn mang vài thuộc tính "kỳ diệu".

Ví dụ như giày "Đi mười bước té, đi ngàn dặm gãy chân", dây cột tóc "Mắc gì yêu đương tới bạc đầu, ba ngày tự nhuộm một màu mới", cùng với áo choàng cánh dơi "Bay lên là Lovebirds*, rơi xuống thành Lucky E**".

Trứng phục sinh*** thường xuyên xuất hiện trên trang bị người chơi tự chế.

*比翼鸟: Lovebirds: đôi uyên ương / chim liền cánh, chỉ cặp đôi ân ái.

**幸运E: Lucky E: Tạm hiểu là "giá trị may mắn cấp độ E", tức là vận may cực kỳ tồi tệ (cực xui xẻo) và kết cục phần lớn là bi thảm.

Thuật ngữ này xuất phát từ series Fate (tập hợp những sản phẩm như game, light novel, visual novel, manga, anime của TYPE-MOON có nội dung xoay quanh sự kiện mang tên Cuộc Chiến Chén Thánh.)

Giải thích đơn giản thì "Lucky/May mắn" là kỹ năng, E là cấp độ đánh giá của kỹ năng đó. Trong Fate, E là mức đánh giá thấp nhất. Các nhân vật có Lucky E thường bị BE (gần giống Death Flag).

***Trứng Phục Sinh/Easter Egg: (một loại trứng được nhuộm màu hoặc trang trí và được sử dụng trong ngày lễ Phục Sinh của Kito giáo) Từ này dùng như thuật ngữ để nói về các chi tiết ẩn được giấu một cách tinh tế trong game, phim, truyện giúp tăng phần thú vị cho người chơi hoặc người xem.

Những chi tiết kỳ quái thú vị này được trò chơi làm rất chân thật, đây cũng là nguyên nhân chính khiến nhiều người chơi mê muội 《 Vạn Giới Về Một 》đến thế.

Ngôn Lac Nguyệt cẩn thận chọn lựa, cuối cùng quyết định lấy ra một trang bị có thể tăng cường sinh mạng.

Là một sản phẩm thử nghiệm lúc đầu, nó cũng không ngoại lệ mà mang theo một cái thuộc tính dở hơi*.

*乌龙属性: Thuộc tính oolong: [Oolong] tiếng Quảng Đông, ẩn dụ phổ biến đề cập đến kết quả hoặc sự kiện không đáp ứng mong đợi, thường đề cập đến những điều xảy ra bất ngờ, những tổn thất không đáng có.

—— "Khi đeo vật phẩm, máu người chơi tự động +20; ngoài ra, mỗi mười lăm phút sẽ giảm 10% máu hiện tại."

Cái thuộc tính cộng máu rồi trừ máu kỳ quặc này, không khỏi làm người ta liên tưởng tới mấy bài toán thêm nước rồi lại rút nước.

Cho nên, Ngôn Lạc Nguyệt gọi nó là "Hồ chứa nước của Tiểu Minh.*"

*Tiểu Minh là nhân vật hư cấu trong sách giáo khoa của Trung Quốc, đi liền với các đề toán hoặc vật lí liên quan tới hồ nước kiểu: "bể nước nhà Tiểu Minh có thể tích...", "bố của Tiểu Minh xây bể chứa nước với chiều cao...", "Tiểu Minh chạy quanh hồ bơi hình vuông có cạnh..." — Nói chung phần lớn các đề có "hồ chứa nước" thì đều có tên "Tiểu Minh".

Tốc độ hồi máu hiện tại của Ngôn Lạc Nguyệt khoảng năm phút +1 điểm.

Cộng một lúc 20 điểm, sau mỗi mười phút lại bị trừ một phần mười, chuyện này đúng là mua bán không hề có lời.

Nhưng lượng máu khởi điểm của Ngôn Lạc Nguyệt lại quá thấp!

Cho dù có cộng thêm 20 điểm máu này, 10% giá trị sinh mạng chỉ có 2.1 điểm, mười lăm phút cũng đủ khôi phục như cũ, thật sự không thành vấn đề.

Chuyện này tính ra nàng chẳng lỗ chẳng lời.

Ngôn Lạc Nguyệt tỏ vẻ: Không thể tưởng tượng được: ta thật sự còn chẳng có nhiều máu như vậy để mà trừ.

Một phen lăn lộn này của nàng, tuy không gây tiếng động mạnh nhưng cũng đủ đánh thức yêu tu vốn nhạy bén.

Ngôn Vũ mơ mơ màng màng căng hai mí mắt nhập nhèm, vừa buồn ngủ vừa sờ soạng sang phía Ngôn Lạc Nguyệt vỗ về nhè nhẹ.

Ngôn Lạc Nguyệt lập tức rụt tay về, biểu hiện cực kì ngoan ngoãn.

Ngôn Vũ một bên vỗ đứa trẻ, một bên lầu bầu: "Bé ngoan ơi, bé ngoan à... Ôi? Muội tè dầm?!"

Chuyện này cũng không nhỏ, Ngôn Vũ đột nhiên xoay người ngồi dậy thắp đèn dầu.

Nàng sờ sờ vết ướt trên đệm, rồi sờ sờ bọc chăn khô mát dưới người Ngôn Lạc Nguyệt, chỉ cảm thấy khó hiểu.

Ngôn Vũ ngập ngừng hỏi: "Bé ngoan... sao muội tiểu ra ngoài chăn vậy?"

Ngôn Lạc Nguyệt: "......"

Trời đất chứng giám, thật sự không phải...

Than ôi, chính là cái phù Tĩnh thủy nàng thử dùng lúc nãy đó.

***

Sáng sớm ngày tiếp theo, Ngôn Vũ đến phòng ấp canh gác, để Ngôn Càn tới chăm sóc Ngôn Lạc Nguyệt.

Thừa cơ hội này, Ngôn Lạc Nguyệt mở balo lấy "Hồ chứa nước của Tiểu Minh" ra.

Mãi cho đến khi cầm chắc trang bị trong tay, Ngôn Lạc Nguyệt mới xấu hổ nhận ra "Hồ chứa nước của Tiểu Minh" có chút khuyết điểm vô hại.

—— bề ngoài của vật phẩm này là một cây trâm gỗ.

Mà trên đầu Ngôn Lạc Nguyệt bây giờ chỉ có một nhúm tóc máu* con con.

*Tóc máu: (Lanugo) hay còn gọi là tóc non. Đây là lớp tóc đầu tiên của trẻ sơ sinh được hình thành từ khi em bé còn trong bụng mẹ.

Đừng nói tới búi tóc, chỉ muốn thắt một bím nhỏ thôi cũng không nắm đủ.

"......"

May thay, hệ thống định nghĩa chữ "Đeo" rất rộng, Ngôn Lạc Nguyệt chỉ cần cầm cây trâm trong tay đã có thể kích hoạt thuộc tính của trang bị. Nếu bắt nàng phải cắm trâm gỗ lên đầu... hình ảnh đó nàng không dám tưởng tượng.

Cánh tay nhỏ nắm chắc cây trâm, Ngôn Lạc Nguyệt chào đón ánh nắng bên ngoài song cửa, nở một nụ cười còn sáng chói hơn mặt trời.

Cảm giác thanh máu bỗng dưng được +20 tựa trúng số, sướng rơn như một đêm phát tài.

Đoạn thời gian tới, nàng có thể không cần lo lắng thanh máu rơi vào nguy hiểm nữa, trừ khi...

"Hả?" Cái mặt bự bừng bừng sức sống của Ngôn Càn bỗng nhiên đập vào mắt nàng.

"Sao muội cầm cây trâm thế, Vũ tỷ cho muội sao? Ôi chao, không được đâu, muội vẫn là rùa con đấy, sẽ bị thương mất thôi!"

Ngôn Càn âu yếm vuốt ve mặt Ngôn Lạc Nguyệt, nhẹ nhàng rút trâm gỗ từ trong tay nàng ra, nhỏ giọng dỗ nàng: "Ngoan nào, ngoan nào, ca lấy bóng tròn cho muội chơi nhé?"

Không được!!!

Vị anh trai rùa này, ngươi buông tay ra cho ta!!

Đây mà là trâm gỗ thôi à, sai, đây là hy vọng sống còn của nàng đó!

Mắt Ngôn Lạc Nguyệt trừng như muốn nứt ra.

Sức lực của trẻ em sao so được với Ngôn Càn, nàng chỉ có thể trơ mắt mà nhìn hắn lấy "Hồ chứa nước của Tiểu Minh", còn thuận tay cắm trên đầu mình trêu đùa bé con.

Đột nhiên, khuôn mặt nhỏ mềm mụp hít mạnh một hơi.

—— đứa nhỏ ngốc, còn không tháo của nợ kia xuống nhanh đi! Trang bị này nàng mang không vấn đề gì, ngươi mang thì có chuyện lớn đấy!

Bởi vì quá sốt ruột, Ngôn Lạc Nguyệt bất hạnh sặc phải nước miếng chính mình.

Ngay lập tức, thông báo -0.1, -0.1, -0.1 nhảy dồn dập trước mắt nàng, tầm nhìn trầm sâu trong màu đỏ tuyệt vọng.

Tuyệt vời, hóa ra "sặc nước miếng" mang tới tổn thương liên hoàn.

"......"

Mệt mỏi, Ngôn Lạc Nguyệt thật sự quá mệt mỏi.

Mà trong cái nhìn chết lặng của nàng, chưa tới ba giây, thanh máu trượt dài từ 1 đến chỉ còn 0.3 điểm.

Lượng máu thay đổi lập tức gây ảnh hưởng đến thân thể. Ngay sau đó, Ngôn Càn hoảng sợ tới mức nhảy lên cao ba thước, tay chân run rẩy ôm Ngôn Lạc Nguyệt lên.

"Vũ tỷ!" Hắn gào to điên cuồng chạy ra cửa, "A a a a Vũ tỷ —— bé con đột nhiên tái nhợt, trắng bệch luôn rồi!!!"

Ngôn Lạc Nguyệt: "......"

Lộp bộp, lộp bộp... chất lỏng ướt át từ trên cao nhỏ xuống chăn nàng.

Ngôn Càn chạy được nửa đường thì cảm thấy có chỗ không đúng, đưa tay sờ sờ mũi thì choáng váng cả người.

Hắn lầm bầm lầu bầu, vô cùng khó hiểu: "Ơ, tại sao ta chảy máu mũi thế này?"

Ngôn Lạc Nguyệt: Bời vì ngươi, không chịu tháo, "Hồ chứa nước của Tiểu Minh", xuống đó nha!

... Thật không dám giấu giếm, buổi sáng ngày hôm ấy, khung cảnh không thể dùng một từ "hỗn loạn" là đủ để hình dung.

***

Ngôn Lạc Nguyệt chẳng dám nhớ lại, khúc sau nàng đã làm nũng mè nheo như thế nào, khóc lên khóc xuống ra sao, thật sự xài hết bản lĩnh đời rùa mới đòi được cây trâm về.

Nàng quyết định, kí ức này đã được xóa bỏ từ đây - hoàn toàn - sạch sẽ - mãi mãi!

Đêm đó Ngôn Vũ về đến nhà cũng nhìn thấy cây trâm gỗ kia.

Giống Ngôn Càn, nàng cũng cho rằng cây trâm là hắn mang đến cho bé con chơi.

Nhưng phương pháp xử lí của Ngôn Vũ thành thục hơn Ngôn Càn nhiều.

Nàng không mạnh mẽ giựt lấy mà thử dùng một vật trang trí bằng gỗ được mài nhẵn mượt mà để đổi cây trâm trong tay bé con.

Thấy Ngôn Lạc Nguyệt yêu thích cây trâm đến không rời, càng nắm càng chặt, Ngôn Vũ kiên nhẫn cười, đành dùng mảnh vải nhỏ quấn quanh thân trâm, còn bọc thêm một tầng lụa mềm mại thích hợp với da em bé.

Đến lúc này, "Hồ chứa nước của Tiểu Minh" mới thoát nạn.

Ngôn Lạc Vũ bị phong cách làm việc dịu dàng, hiền hậu này của Ngôn Vu chinh phục rồi.

Hôm sau, trước khi Ngôn Vũ đi canh gác, Ngôn Lạc Nguyệt túm lấy một góc áo nàng ấy, dỗ kiểu gì cũng không chịu buông tay.

—— xin đừng để Ngôn Càn tới chăm nom nàng, hai người bọn họ, chưa biết ai mới là người trông coi ai.

Ngôn Vũ nghĩ nghĩ, quyết định bế theo Ngôn Lạc Nguyệt tới phòng ấp trứng.

Đúng dịp hôm nay, trong phòng có mấy con rùa non mới nở, nhóm các bà mẹ cũng xuất hiện.

Mấy vị thím trung niên này đều mang gương mặt ôn hòa, gặp được Ngôn Lạc Nguyệt, ai cũng thấy mới lạ.

Thọ mệnh của Quy tộc vốn dài, nhưng cho dù các nàng sống lâu đến thế cũng chưa từng gặp qua rùa con hóa hình sớm vậy đâu.

Không biết ai lên tiếng gợi ý trước: "Sao không để mấy đứa bé ở cùng nhau nhỉ."

Nghe được những lời này, Ngôn Lạc Nguyệt theo bản năng mà dựng tóc gáy.

Giây tiếp theo, nàng nghe thấy Ngôn Vũ vừa dịu dàng vừa hiền hậu cười trả lời: "Được ạ, đều là rùa con, có lẽ sẽ thích chơi với nhau."

Tiếp theo, một đám rùa con theo thứ tự mà được thả lên giường đất, cuối cùng Ngôn Lạc Nguyệt cũng bị đặt vào giữa.

Ngôn Lạc Nguyệt: "......"

Chuyện này, ta vậy mà cũng được coi là rùa con sao?

Bộ dáng đám rùa nhỏ sơ sinh đều vụng về ngây thơ, nhìn rất đáng yêu.

Mấy bé rùa mới nở không ngừng phun bong bóng cho nhau, vẻ ngoài cũng có nhiều khác biệt.

Một số mai đen, một số mai có vân, còn có một số mai xanh...

Như thể cảm thấy mới mẻ, nhóm bé con bò tới bò lui trên người nhau tìm tòi.

Được một lúc, đám rùa nhỏ bò mệt thì bắt đầu nhìn ngó xung quanh.

Và rồi...

Đúng như dự đoán, những bé con này nhất trí dùng ánh mắt đặc biệt tò mò mà nhìn đầu Ngôn Lạc Nguyệt.

Ngôn Lạc Nguyệt: "......"

Này, chờ một chút, các ngươi đừng tới đây! Không cần bò người ta! Không cần phun bong bóng lên đầu ta đâu!!!

Nhóm các thím vui mừng thì thầm.

"Xem tụi nhỏ chơi vui quá kìa."

"Hiện tại đúng là lúc tình cảm của rùa con tốt đẹp nhất mà."

"Bọn nhỏ hòa đồng náo nhiệt nhỉ."

"......"

Ngôn Lạc Nguyệt có dự cảm bi thảm rằng nếu cuộc đời mới của nàng cứ mãi đi kèm những tai nạn bất tận này, thì nàng sẽ đem bản thân tu thành một Ninja Rùa* giữa thế giới Tu chân mất.

*Ninja Rùa (tên gốc là Teenage Mutant Ninja Turtles, tạm dịch là Những thiếu niên Ninja Rùa đột biến) là một bộ tứ siêu anh hùng hư cấu gồm những chú rùa vị thành niên đi bằng hai chân, được huấn luyện theo nghệ thuật Ninja Ninjitsu cổ đại. Họ xuất hiện trong một loạt phim cùng tên bao gồm truyện tranh, phim hoạt hình dành cho trẻ em, phim truyện và các sản phẩm liên kết khác. (Wiki)

Cuồi cùng, khi một chú rùa nhỏ có mai vàng hoạt bát nào đó đang vui vẻ leo lên đầu nàng lần thứ N, Ngôn Lạc Nguyệt không thể nhịn thêm nữa.

Nàng nắm cây trâm, dùng đầu trâm đã được bọc kỹ kia, dứt khoát hất rùa con xuống.

Mà các thím vốn đã kinh ngạc vì Ngôn Lạc Nguyệt, đều há hốc cả rồi.

"Ôi, mới nở một ngày đã có thể thực hiện loại động tác này?"

"Quả thực lợi hại nha, đứa đầu nhà ta hóa hình một tuần rồi có khi còn chưa nắm được tay đâu đấy."

"Thật không hổ là bé con mới nở đã biết hóa hình."

"Chuẩn, chuẩn, quả nhiên là thần đồng, thần quy đây sao."

Mọi người sôi nổi gật gù, thật lòng khen ngợi:

"Thần quy, thần quy, đúng là thần quy đấy!"

Ngôn Lạc Nguyệt: "......"

Ngôn Lạc Nguyệt buông lỏng cả người, hai mắt thẫn thờ mà nhìn trần nhà, mặc kệ nhóm rùa con tự do sung sướng bò loạn trên người nàng.

Có một loại người, tuy nàng vẫn tồn tại nhưng ánh mắt nàng chết.

Mà cũng có một tên Nhẫn giả thần quy*, tuy nàng vẫn tồn tại thì cũng "chết xã hội"** luôn rồi.

*忍者神龟: Nhẫn giả thần quy: Ninja Rùa (chú thích bên trên). Ở đây chơi chữ "Thần quy" nên mình để nguyên.

**Cái chết xã hội: một từ thông dụng trên Internet, phần lớn ý nghĩa của nó là tự biến mình thành trò hề trước mặt công chúng, đã xấu hổ đến mức không thể gặp ai và bạn chỉ muốn chui xuống đất.

🐢🐍

Góc editor: 

1. Giải thích một chút vụ buff "Hồ chứa nước của Tiểu Minh": Thanh máu của Quy vốn chỉ có 1đ. Trang bị "Hồ chứa nước của Tiểu Minh" lên người sẽ +20 đ. Nghĩa là điểm lúc này có 21 điểm, cứ 15ph sẽ trừ 10% = 2.1 đ 10% này không cố định số điểm, nó phụ thuộc vào điểm hiện có của Quy. Nhưng cái vấn đề này nói vậy thôi tạm thời chưa cần chú ý, hiện tại chỉ cần hiểu đơn giản rằng: khi Quy thả tay ra khỏi "Hồ chứa nước của Tiểu Minh" thì sẽ mất +20 mà về 1đ ban đầu; nên chỉ cần nắm thả, nắm thả thì điểm cứ 1 - 21 - 1 - 21 vậy đó. Mới bảo "không lời không lỗ" là thế.

2. Làm chương này có chú thích Easter Egg mà chỉ muốn phun bong bóng vô đầu bà tác giả. Bộ này bả vừa viết vừa bay, chôn trứng màu khắp nơi nên lúc edit mỗi câu đều phải lật tới lật lui, xem kỹ từng chữ chỉ sợ bỏ lỡ quả trứng nào chưa kịp chú thích cho mọi người, hoặc sợ bỏ qua ý của tác giả. Cũng có nhiều trứng lúc tự đọc thì hiểu nên thấy mắc cười, mà giải thích ra thì mò mãi không kiếm được nguồn đáng tin để trích. Nhưng nói đùa vậy thôi, mình tận hưởng mấy lúc mò mẫm như thế lắm haha.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp