TA DỰA VÀO THANH MÁU NGHIỀN ÁP TU CHÂN GIỚI

Chương 1: Game Planner, ngươi không phải người!


10 tháng

trướctiếp

Editor: Lão khó tính chỉ muốn edit truyện nhẹ nhàng

Khi Ngôn Lạc Nguyệt mở mắt ra, nàng cảm giác mình bị bọc trong một viên nhộng.

Cả người nàng không một mảnh áo che thân, bên dưới là một vũng nước nông, dinh dính mướt mát.(1) Ánh sáng từ bên ngoài xuyên vào, phản chiếu những gân đỏ trên bốn vách tường, từng đường từng đường trông như mao mạch*, gầy yếu mà rõ ràng.

*毛细血管: capillaries(mao mạch):Đây là những mạch máu nhỏ kết nối giữa và với các mô và tế bào xung quanh . Nó mọc khắp cơ thể (trừ giác mạc, tóc, và một ít sụn), có số lượng và nhánh nhiều nhất, thành mỏng nhất, đường kính nhỏ nhất, liên kết với nhau thành mạng lưới. rất khác nhau ở các cơ quan và mô khác nhau. Thành mao mạch chỉ có một lớp tế bào nội mô, giữa các tế bào này có những lỗ nhỏ để cho quá trình trao đổi chất giữa các tế bào và máu được thực hiện. Các mao mạch là nơi xảy ra sự trao đổi O2, CO2, chất dinh dưỡng giữa máu và các bộ phận. Để đảm bảo chức năng này, máu lưu thông chậm lại trong mạng lưới mao mạch.

Đá đá cái chân, Ngôn Lạc Nguyệt nhận ra có điểm hơi sai sai.

Nàng duỗi cánh tay nhỏ, cảm giác không đúng này càng rõ ràng.

Vì thế, Ngôn Lạc Nguyệt cúi đầu, nhìn một cái đã tìm được nguồn gốc cho sự kì lạ đó.

Nhìn chằm chằm vào cái ống dài kéo ra từ rốn, Ngôn Lạc Nguyệt rơi vào trầm tư.

"......"

Nàng đã gặp qua ống cho ăn đường mũi, ống đặt nội khí quản, ống dẫn tiểu cùng với ống truyền tĩnh mạch.

Nhưng người dù sống cả đời có lẽ cũng không dễ gặp được cảnh tượng đặt nội khí quản* từ rốn đâu.

*气管插管术: endotracheal intubation (đặt nội khí quản)

Đặt nội khí quản là việc đặt một ống thông bằng nhựa dẻo vào khí quản để duy trì đường thở mở hoặc đóng vai trò như một ống dẫn qua đó đưa một số loại thuốc nhất định vào. Nó thường được thực hiện ở những bệnh nhân bị thương nặng, bị bệnh hoặc được gây mê để tạo điều kiện thông khí cho phổi, bao gồm cả thở máy và để ngăn ngừa khả năng ngạt thở hoặc tắc nghẽn đường thở. Vì giúp hô hấp nên nội khí quản thường đặt qua mũi hoặc miệng, nên đặc biệt như chuyện nội khí quản đặt từ rốn thì dù sống cả đời cũng không thể gặp.

Nhìn từ bề ngoài, thứ này trông giống cuống rốn.

Vậy thì công năng của nó là gì đây?

Ngôn Lạc Nguyệt vươn bàn tay trắng nõn, chỉ bé như cái bánh quy của mình, vòng lấy cái ống, dùng sức nắm chặt —-

Hiệu quả tức thì!

Giây tiếp theo, đường dẫn dưỡng khí bị cắt đứt, cảm giác bị ngộp do thiếu oxy dâng lên, trực tiếp đánh thẳng vào đại não.

Ngôn Lạc Nguyệt nghẹn đến mức gương mặt tím tái, cái miệng nhỏ hớp hớp, ọc ra một chuỗi bọt dài.

Phá án rồi, cái ống này chính là cuống rốn.

Nàng vội vàng buông tay, làm dây rốn khôi phục trạng thái lúc trước, lại đưa mắt nhìn xung quanh lần nữa, trong lòng hiểu ra.

Mạch máu, dây rốn, lớp vỏ bầu dục(2)... nơi này hình như cũng chẳng phải là viên nhộng như trong dự đoán, mà có lẽ là trứng của sinh vật nào đó.

Nàng, bị nhốt trong một quả trứng.

Không, không đúng! Ngôn Lạc Nguyệt kinh hoàng phát giác: lấy tình trạng trước mắt mà nói, nàng hình như không phải bị giam nhốt, mà còn chưa phá xác cơ?

"Lô này... ấp..."

"...em bé trong tộc... đồ ăn..."

Thanh âm xuyên thấu qua vỏ trứng truyền đến, lúc to lúc nhỏ, khi xa khi gần, mơ hồ như cách tầng sa mỏng. Ngôn Lạc Nguyệt gắng sức dựng lỗ tai nhưng chỉ nghe ra vài từ rời rạc.

Bên ngoài vỏ trứng, một nam một nữ đang phun nước lên hũ cát để ấp trứng.(3)

Hơn trăm quả trứng rùa nhìn như bạch ngọc được xếp thành mấy chục hàng ngay ngắn.

Chúng bị vùi giữa đất cát màu nâu nhạt, mặt trên trải một tầng đá vơ-mi(4) mềm xốp thông khí.

Những sinh mệnh mới này mang theo hy vọng, như hạt giống vừa gieo trồng, được nuôi dưỡng bằng sức sống sẽ có thể từ trong đất mà vươn ra.

Thiếu niên dựa vào giá gỗ, ánh mắt tò mò.

"Vũ tỷ, lứa bé con này khi nào mới phá vỏ nhỉ?"

Thiếu nữ mặc sa y xanh thẫm*, dáng vẻ nàng trang trọng, ngữ khí cũng ổn trọng gấp mười thiếu niên kia.

*深绿纱衣: thâm lục sa y (trang phục làm từ vải mỏng, màu xanh lục sẫm)

"Ngắn thì giây lát, chưa tới trăm ngày, tính tính có lẽ trong hai ngày tới."

Vỏ trứng chưa nở như tuyết, như cẩm thạch trắng thượng đẳng, lại như lấp lánh ánh sáng trong suốt.

Ngón tay thiếu niên khẽ nhúc nhích, huơ nhẹ trong không khí, nhắm vào quả trứng bắt mắt nhất.

"Vũ tỷ, đệ chưa từng gặp quả trứng nào vừa to vừa trắng thế này. Đây là bé con nhà ai ạ? Hay lúc tộc ta nhặt trứng thì nhặt nhầm con non tộc đà điểu?"

Trong trứng, Ngôn Lạc Nguyệt cảm giác được. Nàng đá đá gót chân nhỏ, rung cả quả trứng cùng lắc lư.

"Chớ nói bậy."

Thiếu nữ thốt lên một tiếng rồi bình tĩnh lại, khe khẽ thở dài.

"Tình ngày cùng vị trí, hẳn là nhà tiểu thúc Ngôn Phong. Ôi chao, hai vợ chồng họ tuổi trẻ đầy hứa hẹn, đáng tiếc trời xanh đố kị anh tài, ngoài ý muốn gặp ma tai bùng nổ.... Từ từ, Ngôn Càn, đệ đang làm gì vậy?"

Thì ra Ngôn Càn không biết từ khi nào đã hưng phấn xắn ống tay áo.

Đẩy lớp đá vơ mi, phủi phủi vài cái, quả trứng lớn bị mang ra. Ngôn Càn không màng bùn đất còn dính đầy vỏ trứng còn đã ôm nó vào lòng.

Ôm quả trứng trong tay, ánh mắt Ngôn Càn kiên nghị:

"Phong thúc cùng thẩm thẩm thường ngày đối xử với đệ không tệ, tuy hiện tại họ không còn, nhưng đệ nguyện chiếu cố bé con thay hai người."

Hắn không chút nghĩ ngợi hay do dự mà bế quả trứng lên.

Nhưng trong trứng, Ngôn Lạc Nguyệt chỉ cảm thấy núi non quay cuồng, sóng thần gào thét, tựa Alice lạc vào bảo tàng nghệ thuật ở xứ sở thần tiên — gặp Van Gogh.*

*Alice in wonderland (Alice lạc vào xứ sở thần tiên): tiểu thuyết dành cho thiếu nhi của tác giả người Anh Charles Lutwidge Dodgson dưới bút danh Lewis Carroll viết năm 1865. Câu chuyện kể về cô bé Alice chui qua một hang thỏ rồi lạc vào thế giới thần tiên có những sinh vật kì lạ.

Một số hình tượng đặc trưng của Wonderland là những hành lang cong queo và những cánh cửa vặn vẹo, họa tiết bàn cờ/quả trám bị bóp méo và sự vô logic không bị trói buộc bởi không gian, thời gian, trọng lực. 

Vincent Willem Van Gogh (30 tháng 3 năm 1853 – 29 tháng 7 năm 1890) là một họa sĩ người Hà Lan theo trường phái hậu ấn tượng(Tiếng Anh: Post-Impressionism hoặc Postimpressionism, là một trường phái nghệ thuật chủ yếu diễn ra tại Pháp, tồn tại trong khoảng giai đoạn 1886 -1905), được đánh giá là một trong những nhân vật nổi tiếng và có ảnh hưởng nhất trong lịch sử nghệ thuật phương Tây.

Điểm gây ấn tượng đáng nhớ trong phần lớn tranh của Van Gogh là họa sĩ sử dụng nhiều màu sắc tương phản cạnh nhau, cùng đường nét đan chồng lên nhau tạo thành sóng lượn hoặc xoắn ốc để tạo hình. (Chưa kể phần lớn tranh của Van Gogh mô tả chân thực bệnh trạng tâm thần cùng giải phóng những cảm xúc mạnh mẽ của họa sĩ.)

Ý ở đây là đang quay cuồng còn đụng phải cuồng quay.

Thiếu nữ đưa tay đỡ trán, chỉ thấy dở khóc dở cười.

Theo thiên tính của giống loài mà nói, cho dù lửa bén tới đuôi đi chăng nữa, Quy tộc vẫn sẽ luôn bình tĩnh, làm việc đâu vào đấy.

Riêng Ngôn Càn là kẻ khác biệt.

Vị tiểu bối này tuy rằng thẳng thắn ngây thơ, thật ra tư chất cũng không tồi, khuyết điểm duy nhất chính là... năng lực động tay động chân có chút mạnh.

"Không ai cản đệ nuôi, có điều mau mau đặt trứng về đi."

Thiếu nữ tiến lên hai bước, sốt sắng khuyên: "Trứng sắp nở sẽ tiết dịch nhầy, bề mặt bóng nhẵn, đệ không đủ kinh nghiệm, ôm dễ trượt."

Nhờ khoảng cách hai người kéo gần, cuối cùng Ngôn Lạc Nguyệt cũng nghe rõ cuộc trò chuyện.

Giọng nữ dịu dàng êm ả xuyên thấu qua vỏ trứng mang theo một tầng ngân vang, rót vào trong tai lại như một lời tuyên án đền từ số mệnh.

"Đệ chớ có làm rơi trứng" - là câu nói đầu tiên Ngôn Lạc Nguyệt nghe được ở thế giới này.

Giây tiếp theo, Ngôn Lạc Nguyệt thấy thân mình nhẹ bẫng, rơi vào trạng thái không trọng lực đầy nguy hiểm.

Ngôn Lạc Nguyệt: "!!!"

Ngôn Càn: "Ấy ấy a ối a a Vũ tỷ!!!"

Thiếu nữ: "NÀY — !!!"

—— cảm ơn, người nằm trong trứng, trứng rơi tự do. Cho hỏi có ai biết liệu khi trứng vỡ, người có còn không? Online chờ, cấp cứu!

Vào khoảnh khắc sinh mệnh đếm ngược, đại não Ngôn Lạc Nguyệt đã hoàn toàn trống rỗng.

Hồng quang trước mắt bùng lên tia lửa, một ý nghĩ duy nhất còn sót lại nảy lên trong nàng.

Ngôn Lạc Nguyệt nghĩ, nàng hẳn đã biết giống loài của mình.

Có vỏ, cần ấp, biết nói.

—— quạ đen, chắc chắn là quạ đen.

Cái miệng thần kỳ này ít nhất phải có ba trăm năm công lực, quá khủng khiếp!

Ngôn Càn hoang mang lo sợ, luống cuống tay chân hứng lấy quả trứng.

Chuyện quá đột ngột, vỏ trứng bạch ngọc lại phủ một tầng mỏng dịch nhầy, rất trơn tay. Ngôn Càn ba bốn lượt gần bắt được nó nhưng lại bị trượt xuống.

Tình hình nghìn cân treo sợi tóc, Vũ tỷ khẽ quát một tiếng, vung tay tung ra một tấm lưới mịn xanh thẫm.

Tơ lưới tinh mịn, nương gió mà biến dài, lên lên xuống xuống tựa như rong biển đang hô hấp. Nó ổn định vững chắc trở thành tấm đệm giảm xóc. Lúc chạm đến, quả trứng còn nảy nhẹ vài cái.

"Phù ——"

Ngôn Càn lau mồ hôi lạnh trên đầu, cùng thở ra một hơi dài với Vũ tỷ.

Thiếu nữ chưa vội vàng thu hồi pháp khí, trầm giọng răng dạy:

"Càn đệ, ngày thường đệ lơ ngơ vụng về cũng thôi, nhưng với nhóm trứng sao có thể bất cẩn như vậy? Lần này là bài học lớn, xem đệ về sau còn dám hấp tấp nữa không."

Ngôn Càn bị dọa tới dựng tóc gáy, rũ mắt ngoan ngoãn nhận sai. Hắn thuận thế nhìn xuống đất, giây tiếp theo, cả người Ngôn Càn hoảng sợ.

"Ôi!"

Thiếu nữ khó thở: "Đệ coi đệ, ta vừa mới nói gì với đệ?"

"Không, không, không..." Ngôn Càn run rẩy ngón tay mà chỉ về võng rong biển, "Vũ tỷ, trứng, trứng, trứng..."

Trứng vỡ rồi!

Ngôn Vũ vội vàng quay đầu, chỉ thấy từ trên xuống dưới thân trứng bạch ngọc tràn ra một vết nứt rõ ràng?

Môi Ngôn Càn trắng bệch, bổ nhào tới trước trứng, đôi tay run rẩy nhẹ nhàng chạm vào.

Hắn chỉ là thiếu niên mới 13-14 tuổi, chưa từng trải qua chuyện lớn, dưới sự hối hận nôn nóng dâng trào, nước mắt cứ thế tuôn ra.

"Oa oa, trứng của ta..."

Khóc hai tiếng, Ngôn Càn lại cảm thấy không đúng, vội sửa lời: "Ôi oa oa, hức, trứng của Phong thúc, trứng của Phong thúc hu hu..."

Ngôn Vũ không nói một lời, nàng ngồi xổm bên cạnh trứng, bàn tay lặng lẽ nắm lại.

Chỉ thấy vết rạn trên vỏ càng tràn ra rộng, động tĩnh bên trong cũng càng thêm rõ ràng.

Theo tiếng Ngôn Càn khụt khịt, quả trứng đong đưa qua lại rất có tiết tấu, cứ như đứa trẻ đang chơi lật đật.

Cuối cùng, một tiếng "răng rắc" giòn vang, vỏ trứng hoàn toàn nứt từ trong ra ngoài.

Ngôn Vũ thở phào, trái tim mãi lơ lững cũng có thể bình an rơi xuống.

Ngôn Càn còn đang lau nước mắt.

Giữa tiếng khóc như sấm trời của bà mụ, một sinh linh bé bỏng sắp chào đời.

Dưới những ánh mắt kỳ vọng mong chờ, một nắm đấm nhỏ trắng nõn mềm mụp vươn ra từ trong khe hở.

Bàn tay kia nho nhỏ, nắm đến gắt gao, từng đốt ngón tay nhỏ đáng yêu như viên đậu phộng khiến ai nhìn đến đều không khỏi sinh lòng trìu mến, trên mặt bất giác mà cười tươi hạnh phúc.

Nụ cười thỏa mãn vừa hé một nửa trên môi Ngôn Vũ thì bỗng cứng đờ.

Từ từ, bọn họ là quy yêu cơ.

Tiểu yêu trời sinh không có tu vi, cũng chưa học cách hóa hình, từ trước đến nay đều lấy thân rùa xuất thế.

Cho nên, theo lý mà nói, trứng chỉ biết ấp ra quy đầu, sao có thể ấp ra quyền đầu?*

*Chỗ này vì có lẽ là dụng ý chơi chữ nên mình giữ nguyên Hán Việt.

龟头 /guītóu/: Quy đầu: đầu rùa (cũng là quy đầu của cái "quy đầu" kia.....) Nguyên văn tác giả dùng thêm dấu để tách chữ như này [龟./头]

拳头 /quántóu/: Quyền đầu: nắm đấm

(Hình tượng chỗ này thành "quy đầu" chui ra từ "trứng" đó mấy bà, nó kì lắm 😂🙏 như phía trên đoạn "trứng của ta" hay "trứng của Phong thúc" nữa 😂 )

Ngôn Vũ trợn tròn mắt.

Nàng trơ mắt nhìn lỗ thủng càng lúc càng lớn trên trứng, một nắm tay nhỏ đã thò ra đang cố gắng giúp một nắm tay khác.

Lòng bàn tay của trẻ sơ sinh còn chưa hoàn toàn mở hết, đứa trẻ bên trong vỏ trứng đã thử hai lần, dứt khoát dùng hai nắm tay be bé bám lấy mép vỏ trứng, từng chút từng chút kéo xuống.

Vỏ trứng bị bóc ra ngày càng nhiều, thân ảnh nằm bên trong quả trứng ngày càng rõ ràng.

Ngôn Vũ không thể tự mình dối mình thêm nữa, nhưng cũng chẳng thể tin nổi vào hai mắt nàng —— một bé gái xíu xiu cuộn tròn tay chân, nằm dưới đáy vỏ trứng trắng như cẩm thạch.

Tổn thọ mất thôi, hóa ra trứng cũng có thể nở ra người này!

Ngôn Càn không biết đã thôi khóc tự khi nào.

Hắn ngập ngừng, cẩn thận thử đưa tay về phía bé con. Như thể muốn cùng hắn chào hỏi, một nắm tay bé tròn nhẹ nhàng gõ vào mu bàn tay hắn.

Chẳng đau chút nào, mềm như bông, tựa mèo con rụt rè dùng thịt lót dưới chân vỗ vỗ.

Một chạm này đem trái tim Ngôn Càn ngâm vào nước ấm, ấm đến mức khiến hắn muốn nở hoa rồi.

Hắn ngây ngô cười ra tiếng: "Vũ tỷ, muội muội không khóc, còn chạm chạm đệ này."

Lời còn chưa dứt, bé con lại trái gõ phải gõ nắm đấm nhỏ vào hắn.

Ngôn Lạc Nguyệt đấm hắn, là thật lòng mà đấm.

Nếu như không phải em bé không thể nói ra lời thì hẳn nàng đã gân cổ hô to: "Cứu mạng."

Không ai biết, giờ này khắc này, tầm nhìn Ngôn Lạc Nguyệt lập lòe ánh sáng đỏ mỏng manh.

Hiệu ứng thị giác này giống hệt hiệu ứng đặc biệt trong game trực tuyến 《 Vạn Giới Về Một 》nàng chơi ở kiếp trước.

Ánh sáng đỏ lóe lên biểu thị thanh máu rơi vào trạng thái báo động, nó lập lòe càng sáng nghĩa là giá trị sinh mệnh càng thấp, tình huống càng nguy hiểm.

Khoảnh khắc Ngôn Càn lỡ tay làm trứng rơi xuống kia, Ngôn Lạc Nguyệt đột nhiên thất kinh, ánh sáng đỏ liền bao phủ tầm mắt nàng.

Ngôn Lạc Nguyệt: "......." Này? Cho dù không chịu công kích, chỉ một cái giật mình cũng bị rớt máu?

Ờm, hiện tại nàng rốt cuộc có bao nhiêu giá trị sinh mệnh nhỉ?

Sau một phen tìm kiếm vô vọng, Ngôn Lạc Nguyệt đã thấy thanh máu trên đỉnh đầu.

Một sợi chỉ đỏ run rẩy dựng thẳng trên đầu nàng.

Ngôn Lạc Nguyệt nhích nhích bên trái, chỉ đỏ nhích nhích sang trái; Ngôn Lạc Nguyệt dịch dịch bên phải, chỉ đỏ dịch dịch hướng phải.

Sợi chỉ đỏ mượt mà này nhỏ bé yếu ớt tựa ngọn lúa mì rung rinh trong gió thu.

Ngôn Lạc Nguyệt: "......"

Ngôn Lạc Nguyệt sững sờ rồi chết lặng.

—— có nhân vật nhà ai mở màn với 1 điểm máu? Game Planner, ngươi không phải người!

Nửa giây sau, Ngôn Lạc Nguyệt nhanh chóng triển khai hoạt động tự cứu.

Nàng ra sức bóc vỏ trứng, hy vọng có thể sớm phá xác ra kêu cứu bên ngoài.

Sau đó, Ngôn Lạc Nguyệt nhận ra... nàng suy nghĩ nhiều rồi.

Vỏ trứng vỡ vụn mang không khí lạnh bên ngoài ùa vào, làm Ngôn Lạc Nguyệt run bần bật đối diện với thế giới mới.

Khi cái lạnh bủa vây, tầm nhìn Ngôn Lạc Nguyệt vốn đang phủ một màn đỏ nhàn nhạt nguy hiểm, rất nhanh đã biến thành đỏ rực đầy chết chóc.

...Gì đây, một chút lạnh cũng khấu trừ máu sao?

Đôi mắt Ngôn Lạc Nguyệt trừng lớn, không thể tin nổi cái giả thiết gây rối vô lý này.

Càng khiến nàng không thể tin được rằng hai người lớn trước mặt, một nam một nữ, đều ngẩn người trông chẳng thể hiểu gì, thậm chí còn không có chăn bọc cho bé.

"bo, bei, bá, bị......"

Ngôn Lạc Nguyệt nỗ lực phát âm chữ "Chăn".*

*被子 /Bèizi/: chăn

Được câu nói của Ngôn Càn nhắc nhở, cả người Ngôn Vũ giật mình.

Nàng lẩm bẩm: "Đúng rồi, nghe nói trẻ sơ sinh đều phải khóc thành tiếng mới được..."

Ngôn Lạc Nguyệt im bặt tiếng tụng, linh cảm bất an đột nhiên lan truyền khắp mọi dây thần kinh.

Khoan, chờ một chút...

Thôi, hết cứu.

Giây tiếp theo, cổ chân Ngôn Lạc Nguyệt bị Ngôn Vũ xách ngược lên.

Tiếp đó là bàn tay nhanh chóng rơi xuống trên mông Ngôn Lạc Nguyệt phát ra một tiếng thanh thúy.

"Bốp!"

Ngôn Lạc Nguyệt nhận một đòn!

Tầm nhìn vốn trong trạng thái phủ hồng nguy hiểm đã nhanh chóng hóa thành một mảng đỏ như máu.

"......"

Chẹp miệng một cái, chất lỏng trong suốt không chịu khống chế cứ thế từ vành mắt chảy ra ào ào, bản năng trẻ con thúc đẩy Ngôn Lạc Nguyệt gào khóc lên.

"Oa ——"

Tại sao nàng sinh ra đã phải mang khối thân thể này, còn gặp trúng hai kẻ lỗ mãng kia!!

Thanh máu có ngắn nhiêu đó, người phụ trách chăm nuôi còn là tay mơ, đây chắc chắn là cổng vào địa ngục rồi, bớ ai có thể sống sót qua cơn này đâu?

Mà nhỡ có thể sống thật, đón chắc một đời gập ghềnh —— đúng là đầu thai làm vương bát!*

*王八 /Wángbā/: vương bát (đồ khốn)

王八蛋 /Wángbā dàn/: vương bát đản (đồ khốn nạn / rùa rụt cổ)

Lý do ngắn gọn từ này liên quan tới hình tượng con rùa thì xem hình minh họa (nhìn giống cái mai rùa nên xem là rùa rụt cổ. Còn chi tiết thì gắn liền lịch sử, văn hóa, thần thoại để lý giải nguồn gốc hoàn cảnh của từ này ở link dưới cho bạn nào muốn tìm hiểu (trong đây có nhiều thông tin hơn vì sao từ này liên quan tới rùa ngoài việc so sánh tượng hình của chữ viết): 

🌐https://baike.baidu.com/item/王八蛋/68796?fromModule=search-result_lemma-recommend

(1) Rùa thuộc Động vật bò sát, là các động vật bốn chân có màng ối (nghĩa là các phôi thai được bao bọc trong màng ối)

Động vật có màng ối, tên khoa học Amniota. Màng ối (amnion) là một màng sinh học trong cơ thể động vật. Nó hình thành lớp vỏ bao ngoài của túi ối, một chiếc "túi" chứa đựng phôi thai. Nó được phát triển ở các loài bò sát, chim và thú; chính vì vậy những nhóm động vật này được gọi là động vật có màng ối (amniota) (các nhóm còn lại như cá và lưỡng cư được gọi là động vật không có màng ối - anamiota). Màng ối có vai trò trong việc bảo vệ phôi thai khỏi các tác động nguy hiểm.

Ở bò sát, chim và nhiều loài thú, màng ối được hình thành như sau: ở thời điểm ống tiêu hóa sơ khai nối liền với túi lòng đỏ, một sự phản chiếu hay gấp ngược lên trên của lá vách thân hình thành, gọi là nếp gấp màng ối. Nếp gấp màng ối hình thành ở điểm xa nhất của đầu và sau đó chuyển tới điểm chót đuôi và phía bên của bào thai, và dần dần di chuyển lên trên, các phần khác nhau của nó tụ hội lại và sáp nhập lại thành một tại vị trí mặt lưng của thai nhi, hình thành một khoang kín gọi là khoang ối.

Ở một số giống rùa thì dịch/nước ối còn cho tới khi trứng nở, ở chim phần lớn đã chuyển hóa trong quá trình hình thành của con non.

(2) Cấu tạo & thành phần trứng rùa: (xem ảnh) Trong trứng có dây rốn nhỏ á.

(3) Ấp trứng rùa: Sau khi rùa cái đẻ trứng, trứng rùa được lấy ra bằng tay và chuyển đến một hộp chứa để được làm ấm và giữ ẩm đúng cách... Cách ấp trứng rùa cụ thể là dùng cát để ấp trứng cần được phơi nắng hoặc tiêu độc khử trùng. Sau đó rải đều vào trong thùng. Đặt trứng rùa lên trên cát, mỗi quả trứng cách nhau khoảng 2cm. Sau đó phủ một lớp khoảng 3 – 5 cm cát lên trên trứng và miếng bọt biển ướt được đặt trên lớp trên cùng hoặc đá vơ-mi để giữ độ ẩm.

Với cách ấp trứng rùa nhân tạo, nhiệt độ được kiểm soát từ 22°C – 33°C. Độ ẩm của cát được kiểm soát ở mức 8% – 12%. Nên đặt thùng chứa ngoài trời để có ánh sáng mặt trời. Tăng nhiệt độ và tưới nước hàng ngày tùy theo độ khô và ướt của cát. Vậy trứng rùa sau bao lâu thì nở khi áp dụng cách này. Thường thì với cách ấp trứng rùa này, sau 50 – 65 ngày ấp thì trứng rùa sẽ nở. Tỉ lệ thành công trên 90%.

Ở trên, Ngôn Càn Ngôn Vũ đang cung cấp độ ẩm cần thiết cho trứng rùa.

(4) Đá vơ-mi: Vermiculite là một khoáng chất phyllosilicate thủy tinh, trải qua sự giãn nở đáng kể khi được đun nóng thủy nhiệt của biotite hoặc phlogopite. Vermiculite không độc hại, nở ra dưới nhiệt độ cao. Nó là một khoáng chất tương đối hiếm thuộc nhóm silicat. Do vermiculite có khả năng trao đổi ion nên có ảnh hưởng rất lớn đến dinh dưỡng của đất. Các nước sản xuất quan trọng nhất là Trung Quốc, Nam Phi , Úc, Zimbabwe và Hoa Kỳ.

Ở Trung Quốc được khai thác nhiều ở Tân Cương, Sơn Tây, Nội Mông.

Thành phần hóa học :38-46% silicon oxide (SiO2), 16-35% magnesium oxide (MgO), 10-16% aluminum oxide (Al2O3), 8-16% nước, cộng với lượng nhỏ một số hóa chất khác.

Một số đặc điểm đá khoáng Vermiculite:

- Không hòa tan trong: Chất lỏng hữu cơ, dung dịch kiềm, dầu, nước và hầu hết các axit, ở nhiệt độ môi trường.

- Ổn định ở nhiệt độ: lên đến 1200 độC và không cháy.

- Khả năng hấp thụ chất lỏng rất cao: 3-4 lít mỗi kg đối với hầu hết các loại chất lỏng

- Trơ với hầu hết các hóa chất ở nhiệt độ môi trường.

- Vô trùng, sạch và không mùi, không độc hại và không gây dị ứng.

- Khả năng trao đổi cation rất cao, thoáng khí.

Nhờ những đặc điểm vượt trội mà đá khoáng Vermiculite được ứng dụng nhiều trong nông nghiệp như:

- Ươm mầm và sử dụng trồng rau mầm phổ biến

- Nhân giống cây

- Làm giá thể trong hỗn hợp bầu

- Trồng các loại cây bụi

- Trong chăn nuôi Vermiculite là môi trường ủ vô trùng, giữ ẩm tối đa cho hầu hết trứng bò sát.

Bìa sách "ALICE IN WONDERLAND" xuất bản năm 1865, ở Anh:

Hình minh họa một cảnh Alice rơi vào xứ thần tiên mình thấy hợp hoàn cảnh Quy nhà mình: (mình chưa tìm được credit của artist)

Một số tác phẩm của danh họa Van Gogh (Starry Night quá quen nên mình không để nữa, giới thiệu mấy bức mình mê của ông):

Con đường cùng cây bách và sao, tháng 5 năm 1890, Bảo tàng Kröller-Müller, Otterlo

Những cây oliu vùng Alpilles, 1889. Bảo tàng Mỹ thuật Hiện đại, New York

Đồng lúa mỳ cùng cây bách, 1889. Bảo tàng Nghệ thuật Trung tâm, New York

Cây bách và hai người phụ nữ, 1890. Bảo tàng Kröller-Müller, Otterlo, Hà Lan

Hôm rồi gặp ảnh tỷ tỷ này mặc thâm lục y mà còn có khí chất giống Vũ tỷ trong tưởng tượng của mình nên save về, ảnh chất lượng thấp nhưng xinh gái chất lượng cao:

🐢🐍

Nói một chút:

Mình sẽ chú thích khá nhiều, những cái nào trực tiếp tới nội dung truyện truyền đạt thì mình để ngay trong truyện, còn nội dung dài hơn hoặc thêm bên lề thì mình đẩy xuống cúi. Chú thích mình tìm từ rất nhiều nguồn, xác nhận vài lần nên sẽ không để credit, nhưng chỉ có giá trị tham khảo để hiểu thêm chút nội dung thôi, đó chưa phải là kiến thức chính xác, đừng thẳng tay áp dụng vào đời sống haha. 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp