Hai ngày cuối
tuần Diệp Lỗi rời thành phố đi học, sáng thứ hai tuần sau mới về thành phố Z.
Bởi vì ông bà ngoại cùng với cậu ở khu mới
cách trường học rất xa nên Diệp Tri Manh
đổi sang là thứ bảy qua nhà ông bà ăn cơm, chủ nhật đến nhà bà nội cách trường
không quá xa để ở và thứ hai sẽ từ nhà bà nội đi đến trường.
Cậu của Diệp
Tri Manh sang nước ngoài dự hội nghị học thuật, còn mợ thì tăng ca không ai đưa
đón cô nên bà ngoại lo trời tối cô tự đi taxi
một mình sẽ không an toàn. Buổi chiều còn chưa đến ba giờ, đã lôi cô vẫn
đang say giấc trưa dậy rồi giục cô qua nhà bà nội sớm một tí.
Diệp Tri Manh
chưa ngủ đủ nên vừa ngáp ngắn ngáp
dài vừa xách túi to túi nhỏ bà ngoại cho
đứng ngoài ngõ bắt xe. Cô từng bị viêm mũi dị ứng nên hễ tới mùa xuân là bị
nghẹt mũi. Lúc lên xe, chỉ cảm thấy cả mặt bác tài đỏ ửng có chút kỳ lạ nhưng cô cũng không nghĩ nhiều.
Bác tài nói rất nhiều nhưng lại nói vô cùng chậm, nội
dung thì cứ lặp đi lặp lại.
“Cơm, cơm nóng
quá rồi, tôi ăn, xong một bát, canh, thịt dê, mồ hôi, ướt cả người. Mở, cửa sổ
nhỉ.”
Diệp Tri Manh
tháo tai nghe xuống: “Bác mở đi ạ.”
Tài xế hạ cửa
sổ xe, lại nói tiếp: “Ăn cơm… nóng quá…ăn xong …người đầy mồ hôi.”
note: thoại của tài xế là cố tình diễn đạt như vậy vì ngữ
cảnh nên hy vọng độc giả sẽ không cả ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).