Sông Trăng

Chương 15


9 tháng

trướctiếp

Hai ngày cuối tuần Diệp Lỗi rời thành phố đi học, sáng thứ hai tuần sau mới về thành phố Z.

 Bởi vì ông bà ngoại cùng với cậu ở khu mới cách trường học rất xa nên  Diệp Tri Manh đổi sang là thứ bảy qua nhà ông bà ăn cơm, chủ nhật đến nhà bà nội cách trường không quá xa để ở và thứ hai sẽ từ nhà bà nội đi đến trường.

Cậu của Diệp Tri Manh sang nước ngoài dự hội nghị học thuật, còn mợ thì tăng ca không ai đưa đón cô nên bà ngoại lo trời tối cô tự đi taxi  một mình sẽ không an toàn. Buổi chiều còn chưa đến ba giờ, đã lôi cô vẫn đang say giấc trưa dậy rồi giục cô qua nhà bà nội sớm một tí.

Diệp Tri Manh chưa ngủ đủ nên  vừa ngáp ngắn ngáp dài  vừa xách túi to túi nhỏ bà ngoại cho đứng ngoài ngõ bắt xe. Cô từng bị viêm mũi dị ứng nên hễ tới mùa xuân là bị nghẹt mũi. Lúc lên xe, chỉ cảm thấy cả mặt bác tài đỏ ửng  có chút kỳ lạ nhưng cô cũng không  nghĩ nhiều.

Bác tài  nói rất nhiều nhưng lại nói vô cùng chậm, nội dung thì cứ lặp đi lặp lại.

“Cơm, cơm nóng quá rồi, tôi ăn, xong một bát, canh, thịt dê, mồ hôi, ướt cả người. Mở, cửa sổ nhỉ.”

Diệp Tri Manh tháo tai nghe xuống: “Bác mở đi ạ.”

Tài xế hạ cửa sổ xe, lại nói tiếp: “Ăn cơm… nóng quá…ăn xong …người đầy mồ hôi.”

note: thoại của tài xế là cố tình diễn đạt như vậy vì ngữ cảnh nên hy vọng độc giả   sẽ  không cảm thấy khó chịu và phàn nàn về vấn đề này. Xin chân thành cảm ơn ạ!

Diệp Tri Manh chưa đeo lại tai nghe,  nghe câu này thì cứ thấy kì kì nên cô cố gắng dùng mũi ngửi ngửi thì phát hiện hình như trong xe có mùi rượu....

Thực ra lúc mới lên xe cô đã ngửi thấy một mùi hương là lạ rồi nhưng chỉ nghĩ là đàn ông trung niên có người không thích tắm, người bốc mùi, ít nhất thì mũi của cô cũng ngửi được mùi này nồng đến mức nào...(Abilene x TY T)

Diệp Tri Manh có hơi sợ, lập tức nói: “Bác tài, bác dừng lại với ạ, cháu xuống xe ở đây.’

Bác tài chầm chậm quay đầu nhìn cô một cái rồi nói: “Không phải cháu…phải đi… đi cái gì… vườn hoa Thanh Nhã sao?”

Lúc bác ấy nói cứ quay ra đằng sau nhìn Diệp Tri Manh. Lời còn chưa dứt thì xe bên cạnh đã bóp còi inh ỏi khiến cho Diệp Tri Manh càng ngày càng sợ: “Lúc nãy cháu chọn nhầm địa chỉ, xuống đây luôn ạ.”

“Ồ.” Cuối cùng thì tài xế cũng quay xe lại rồi bảo: “Chỗ này không cho dừng.”

Xe cứ đi mãi tới cầu vượt từ thành phố chính đến thành phố khác thì tài xế mới dừng lại. Diệp Tri Manh cố gắng lấy điện thoại ra để nhanh chóng thanh toán cho xong nhưng tài xế cứ quay đầu lại rồi nhìn cô đăm đăm và nói muốn cô đánh giá năm sao cho ông. Sau khi Diệp Tri Manh thanh toán và đánh giá năm sao giúp ông ấy xong thì cuối cùng cô cũng được xuống xe, lúc này cả người Diệp Tri Mang đã đổ một lớp mồ hôi  lạnh.

Gần cầu vượt đang thi công nên chỗ này vô cùng hẻo lánh, Diệp Tri Manh đợi năm phút  rồi nhưng cũng không gọi nổi một chiếc xe nào cả.

Cô nghĩ một chút rồi gọi cho cô ruột đang đi làm, cô đã gọi hai cuộc rồi nhưng  không có ai nghe  nghe máy cả. Còn chú thì bị b�

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp