Có Lý Kiến Vi giúp
đánh tiếp ván game đang dở nên rất nhanh sau Tiếu Lê đã xuống tầng đưa Diệp Tri
Manh về. Lúc đầu Diệp Tri Manh còn có chút tủi thân nhưng có cậu ở bên cạnh thì
tốt hơn nhiều rồi.
Thấy bạn gái cúi đầu
đá đá chân, Tiếu Lê hỏi: “Ai chọc em vậy?”
Diệp Tri Manh lắc
lắc đầu, qua loa nói: “Không có.”
Nhưng lại bĩu môi
nói tiếp: “Nếu em thật sự thích một người thì cho dù người đó đã không còn nữa
cũng sẽ không thích người khác.”
Tiếu Lê lập tức hiểu
ra vì sao cô không vui, cúi đầu nhìn cô cười: “Ý của em là, nếu anh chết rồi
thì em cũng sẽ không có bạn trai nào nữa?”
Diệp Tri Manh ghét
bỏ hừ lạnh một tiếng: “Anh sống cho tốt đi đã! Không biết bản thân mình cặn bã
bao nhiêu sao mà còn nhắc đến thích hay không thích chứ.”
Tiếu Lê bị cô mắng
quen rồi nên cũng không tức giận chút nào cả: “Không nỡ để anh chết sao? Vậy
thì anh phải thưởng cho em mới được.”
Tiếu Lê để Diệp Tri
Manh đứng tại chỗ chờ, còn mình thì chạy vào bên trong trung tâm thương mại gần
đó mua cho cô một cái kẹo dẻo hình vịt con màu hồng.
Diệp
Tri Manh nhìn thấy kẹo dẻo vịt con thì lập tức nở nụ cười: “Cái này thật đáng
yêu.”
“Còn có cái đáng yêu
hơn cơ. Nhưng mà con vịt này lúc nào cũng bĩu môi, trông khá giống em.”
Diệp
Tri Manh lười để ý tới cậu, đưa tay đòi kẹo dẻo. Tiếu Lê giơ tay lên cao, không
cho cô với được: “Gọi ‘ ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).