Gần trưa ngày hôm sau, người của Thận Hình Ti đến báo, A Nhược đã chết vì không chịu nổi cực hình. Trải qua một đêm cộng thêm nửa ngày thẩm vấn, hơn nữa lấy tính mạng toàn bộ người nhà Tác Xước Luân uy hiếp, cuối cùng A Nhược cũng đã khai ra sự thật.
Hoàng thượng phân phó Lý Ngọc đóng cửa, sai những nô tài khác ra ngoài, giờ phút này trong điện chỉ ba người hoàng thượng, Như Ý và Lý Ngọc.
Lúc này Lý Ngọc mới giải thích tường tận mọi thứ.
Lý Ngọc là một người đáng tin cậy, làm việc cũng rất tốt, hiện giờ hoàng thượng giao rất nhiều chuyện cho hắn làm, hoàng thượng cũng cảm thấy yên tâm hơn. Lúc đầu Lý Ngọc bị Vương Khâm chèn ép, bị đổi xử bất công rất nhiều, từ khi Như Ý tiến cung tới nay, đã trợ giúp hắn rất nhiều việc, bởi vì hắn cảm kích Như Ý, hơn nữa tình cảm của Lý Ngọc đối với Nhị Tâm, khiến cho hắn giúp đỡ Như Ý rất nhiều chuyện, ở trước mặt hoàng thượng cũng là một nhân tài có thể sử dụng.
Lý Ngọc hiểu được tâm tư của hoàng thượng và Như Ý, tự hứa tuyệt đối sẽ không truyền ra ngoài.
Mấy hôm nay hoàng thượng rất hài lòng với Lý Ngọc, trước đó có chút thời gian đuổi Vương Khâm ra khỏi cung, trong lúc nhất thời không có người đắc lực bên hắn, nghĩ đến nếu cho Lý Ngọc thay thế vị trí của Vương Khâm, tất nhiên sẽ có rất nhiều lời chỉ trích, cũng sẽ khiến cho Như Ý rơi vào miệng lưỡi của người khác. Bây giờ trôi qua lâu như vậy, Lý Ngọc rất trung thành, làm việc cũng cực kỳ nhanh nhẹn, trải qua chuyện này, thuận lợi tiếp nhận vị trí đại tổng quản ban đầu của Vương Khâm.
Hoàng thượng dùng bữa trưa cùng Như Ý, bởi vì Dưỡng Tâm điện còn rất nhiều tấu chương đang chờ phê duyệt, liền kêu Như Ý nghỉ ngơi, hắn trở về Dưỡng Tâm điện, Như Ý tiễn hắn rời khỏi, cảm thấy thân thể của mình đúng là rất mệt mỏi, quay đầu vào tẩm điện đi ngủ, đợi đến khi tỉnh lại, đã là hơn một canh giờ sau.
Tuy nói hiện giờ đã bỏ lệnh cấm túc hoàng hậu, nhưng không có ý chỉ của hoàng thượng, quyền lợi quản lý lục cung của nàng ta vẫn ở trong tay Như Ý và Cao Hi Nguyệt. Hiện giờ Cao Hi Nguyệt không được sủng ái, người trong phủ nội vụ đều là nhìn tình thế làm việc, nịnh cao đạp thấp. Quyền lợi quản lý lục cung này, tuy nói ở trong tay hai người, nhưng khi có việc xảy ra thật luôn làm theo lời của Như Ý.
Sau khi Như Ý ngủ trưa dậy thấy Nhị Tâm dẫn tổng quản Nội Vụ Phủ đi vào, tổng quản phủ nội vụ Tần Lập cung kính hành lễ theo quy củ, khuôn mặt nịnh nọt tươi cười mang sổ sách đưa cho Như Ý. Như Ý lật từng trang một, hỏi một số vấn đề cần thiết. Biết được bây giờ là mùa đông, đồ dùng của hậu cung đều phải thay đổi, liền cung ứng đầy đủ. Như Ý kêu Nhị Tâm và Tam Bảo đến Nội Vụ Phủ nhận đồ trở về, chờ đếm kỹ xong liền phân phối phát cho lục cung.
Hiện giờ Cao Hi Nguyệt không được sủng ái, tuy rằng không có quyền quản lý hậu cung và địa vị giống như Như Ý, cho dù sủng ái của hoàng thượng hay con nối dõi, phương diện nào cũng thua Như Ý. ngày ở trong cung Hàm Phúc rầu rĩ không vui, có đôi khi tức giận với người trong cung của mình.
"Chủ tử, những thứ mú đông cần dùng đều đã được đem về." Nghe Song Hỉ ở bên ngoài thông báo, Cao Hi Nguyệt đứng dậy hỏi: "Không phải bổn cung có quyền quản lý lục cung sao? Tại sao những chuyện này bổn cung đều không hề biết, người ở Nội Vụ Phủ cũng không hỏi, đã phân phát xong rồi?"
Mạt Tâm do dự nhiều lần mới mở miệng trả lời: "Người ở Nội Vụ Phủ nói, Nhàn phi nương nương đã sắp xếp xong, hoàng thượng còn nói sức khỏe người không tốt, không muốn để người vất vả quá nhiều."
Cao Hi Nguyệt quấn chăn rất dày, yếu ớt nói một câu: "Hoàng thượng không đau lòng vì bổn cung, đây là hoàng thượng đau lòng vì Nhàn phi." Cô ta quay người lại nói: "Bỏ đi, nếu đã sắp xếp xong, bổn cung cũng không cần quan tâm quá nhiều."
"Chủ tử, cho dù như thế nào, người cũng là người duy nhất cùng phi vị với Nhàn phi, Cao thị đắc lực ở tiền triều, hoàng thượng sẽ không lạnh nhạt người lâu. Người xem, hoàng thượng biết thân thể người yếu ớt, còn không phải mùa đông này nhanh chóng sai người đưa nhiều chăn dày như vậy sao? Nô tỳ còn nghe nói, lần này mới lấy được dầu hoa quế ở bên ngoài, vô cùng trân quý, chỉ có hai bình này, Nhàn phi nương nương mang thai, chính mình không thể dùng, lại nhớ trong cung này chỉ có người ở phi vị, đều đưa tất cả tới Hàm Phúc cung."
"Dầu hoa quế? Dầu quế gì?" Cao Hi Nguyệt đứng dậy, duỗi tay nói: "Cầm tới đây cho bổn cung xem một chút."
Mạt Tâm nghe vậy đưa cho cô ta: "Chính là dầu hoa quế dùng để chải tóc." Mở nắp lọ ra, một mùi thơm xông vào mũi, là mùi hoa nhài thoang thoảng. Cao Hi Nguyệt đậy nắp nói: "Coi như cô ấy còn có lương tâm."
"Đó là, Nhàn phi mang thai, không dám dùng những thứ này, cho nên mới đem tới cho hoàng hậu và người. Cô ta không nịnh bợ hoàng hậu được, còn không phải là muốn hòa hoãn quan hệ với người sao, dù sao lão gia ở tiền triều so với Na Nhĩ Bố đại nhân cũng hữu dụng hơn nhiều. Hoàng thượng đối với người không tệ, đồ tốt đều cho Hàm Phúc cung của chúng ta, so với trong cung khác tốt hơn rất nhiều."
Cao Hi Nguyệt đưa đồ cho Mạt Tâm: "Đã là đồ nhận được từ Nội Vụ Phủ, bổn cung không có gì để nói, đặt ở trên bàn trang điểm đi."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT