Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?- Calantha TYT 

Lúc Vu Mẫn đang ngồi sững sờ trên ghê sô pha, đột nhiên Tống Ỷ Thi từ trên tầng đi xuống.

''Dì ăn cơm chưa?'' Tống Ỷ Thi ló đầu ra hỏi.

Mặc dù Vu Mẫn có vài hành động khá kì lạ, nhưng cô vẫn lịch sự quan tâm bà ta một câu.

Vu Mẫn liền ngẩng đầu lên, lộ ra nụ cười: ''Vẫn chưa.''

Bà ta nói xong, lúc này mới cầm một cái thùng giữ nhiệt bằng inox từ dưới chân lên, đặt lên bàn trà: ''Đây là mẹ con bảo dì đưa cho con đó, là canh gà ninh tận ba tiếng lận. Còn không phải là vội đưa qua cho con hay sao?''

Tống Ỷ Thi có chút kinh ngạc: ''Mẹ con đâu?''

Từ sau khi Vu Tú và Tống Nghĩa Dũng rời khỏi nhà họ Sở, thì không thấy quay lại nữa.

So với Sở Nghệ Niên chạy đi đóng phim suốt một thời gian dài ở bên ngoài, thì Tống Ỷ Thi càng không muốn nhìn thấy Tống Nghĩa Dũng, người cứ ăn không ngồi rồi, cho nên cô cắn răng kiên quyết ở lại nhà họ Sở.(C a l an t h a - T Y T )

Mặc dù cô có gọi điện thoại cho Vu Tú, nhưng mỗi lần đều chưa nói được mấy câu thì đã vội cúp máy.

Vu Tú sẽ luôn căng thẳng mà dặn dò cô: ''Nhà họ Sở và nhà chúng ta không giống nhau... con sống ở đó, thì phải nghe lời anh họ. Đừng làm mích lòng người ta, nhớ phải cười nhiều vào.''

Những lời như vậy cứ nói đi nói lại rất nhiều lần.

Còn những lời quan tâm đến Tống Ỷ Thi ngược lại rất ít nói.

Tính cách của Vu Tú chính là như vậy, Tống Ỷ Thi cũng không cảm thấy thất vọng. Nhưng lúc này nhìn thấy canh gà, đáy lòng Tống Ỷ Thi khó tránh khỏi có chút kinh ngạc.

Tống Ỷ Thi bước xuống cầu thang, rất nhanh đã đi đến trước mặt Vu Mẫn.

Vu Mẫn nói: ''Mẹ con cứ nói đứng ở chỗ này khiến cả người không được tự nhiên...'' Vu Mẫn thở dài một hơi, lộ ra vẻ mặt bất lực.

''Con có cảm thấy không được tự nhiên không? Thực ra Dịch Niên là người rất chu đáo...'' Trong đầu Vu Mẫn còn đang suy nghĩ nên thuyết phục Tống Ỷ Thi thế nào, bà ta quay đầu quét mắt qua một lượt những người làm xung quanh, ngữ điệu có chút thay đổi: ''Con xem, thực ra Dịch Niên đối xử với con rất tốt.''

*Dịch Niên tên cúng cơm của nam 9=))

Tống Ỷ Thi nghe vậy, thầm chau mày.

Thực ra lời nói của Vu Mẫn nghe ra thì chả có vấn đề gì, nhưng có lẽ là vì rất lâu trước kia đã từng thấy Sở Nghệ Niên vô tình nhắc đến một câu như thế, vậy nên trong lòng Tống Ỷ Thi vẫn luôn có chút kì lạ.

Cô nhìn Vu Mẫn, dứt khoát gật đầu, cười nói: ''Vâng.''

Vu Mẫn sững sờ.

Vâng?

Tống Ỷ Thi biết rồi sao?

Dù sao Sở Nghệ Niên cũng không có ở đây.

Tống Ỷ Thi gật đầu nói: ''Phải, anh họ đ�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play