《 Xuyên Thành Vạn Người
Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?- Calantha TYT》
"Cậu Sở, truyền, truyền
thông." Người đại diện không ngờ Sở Nghệ Niên lại lao ra khỏi xe, khi nhìn
thấy ánh đèn flash, môi anh ta run lên vì sợ.
Chẳng nhẽ anh định công khai sao?
Kích thích…kích thích như vậy sao?
Quản lý che lại ngực mình, trong đầu
hỗn độn đủ loại suy nghĩ, thậm chí còn nghĩ đến ngày mai tổ chức họp báo ở đâu,
ngày mốt tổ chức tiệc cưới ở đâu.
Ống kính của giới truyền thông luôn
ưu ái những người lớn lên xinh đẹp, đồng thời cũng ưu ái những người có nhiều
truyện để lên tin tức phủ sóng.
Lớn lên xinh đẹp, xuất hiện trong
cuộc thi vật lý quốc gia, đó không phải là đã câu chuyện để đào lại rồi ư?
Ánh mắt của họ lần lượt quét qua
Liên Phi và Tống Ỷ Thi, và cuối cùng dừng lại ở Tống Ỷ Thi. Cả hai đều đẹp,
nhưng người sau nổi bật hơn nên đương nhiên đề tài cũng nhiều hơn.
Mặc kệ họ định đưa tin gì nhưng vẫn
muốn lập lên một tấm gương tốt!
Họ cầm máy ảnh và lao về phía Tống Ỷ
Thi.(C a l an t h a - T Y T )
Tống Ỷ Thi: ???
Cô đứng ở giữa giống như một đóa
hoa uốn cong sắp bị nước lũ nhấn chìm, vừa yếu đuối lại đáng thương
"Cậu đi đâu vậy?" Liên
Phi đột nhiên nắm lấy cánh tay cô.
Tống Ỷ Thi: "Tôi mót
quá."
Liên Phi trừng mắt nhìn cô, lạnh
lùng nói: "Không phải cậu hẹn gặp Phương Lập ở cửa sao?"
Tống Ỷ Thi cau mày: "Sao cậu
biết được?"
Liên Phi tức giận đến mức ánh mắt
trở nên lạnh lùng hơn.
Sao lại có người con gái như Tống Ỷ
Thi vậy chứ? Một mặt, cậu ta thể hiện lòng tốt với Ung Dương, khiến Ung Dương
thiếu nợ ân tình của mình. Mặt khác, cậu ta lại chơi cái trò cùng nhau học tập
với Thẩm Diệu Chu. Vậy mà cậu ta vẫn còn có thể rảnh rỗi để tán tỉnh với Phương
Lập? A, hình như rất lâu trước đây khi họ ở trong phòng tập thể dục, Ung Dương
cũng đã từng nói là Điền Vấn An cũng thích Tống Ỷ Thi đúng không? Tại sao đến tận
bây giờ cậu ta vẫn có thể trưng ra bộ mặt ngây thơ như vậy?
Tống Ỷ Thi cũng nhìn Liên Phi chằm
chằm trong giây lát.
Cô ta nhìn trộm điện thoại của
mình?
Tống Ỷ Thi cau mày, cô đột nhiên
dùng lực hất cánh tay của Liên Phi ra. Cậu nghĩ tôi là kẻ dễ bắt nạt chắc? Lúc
học thể dục tôi ném xà ngang để làm gì?
Ánh mắt Liên Phi chợt lóe lên, cô ấy
thuận thế ngã ra ngoài.
Đằng sau cô ấy là cánh cổng sắt lớn
của trường học, Liên Phi va vào nó tạo thành một tiếng "bịch".
Hửm?
Tống Ỷ Thi cúi đầu nghiêm túc nhìn
tay mình. Cuối cùng thì mình cũng luyện được cơ tay rồi ư? Cuối cùng thì mình
đã bước một bước thành công trên con đường của nữ hán tử sắt thép rồi ư?
Những người xung quanh đều sửng sốt
khi nhìn thấy cảnh này, sau đó tất cả đều nhanh chân hơn. Lúc này, nhiều học
sinh đổ ra cổng trường hơn.
Bây giờ Tống Ỷ Thi đã bị đám đông
vây quanh, không thể đi đâu cả.
Cô khẽ thở dài, xoay người trở lại,
lựa chọn đứng nguyên tại chỗ, đưa tay về phía Liên Phi: "Không phải bị
quăng ngã đấy chứ?"
Liên Phi dựa vào cổng sắt và không
hề dịch chuyển.
Tống Ỷ Thi càng nhíu mày:
"Không phải bị gãy xương đấy chứ?"
Nhìn không ra luôn ấy! Thì ra mình
vốn đã có sức mạnh siêu nhiên như vậy! Hay là lần sau thử ném đĩa trong lớp Thể
dục xem sao?
Thẩm Diệu Chu là đứng người gần nhất.
Cậu ấy lạnh lùng bước lên t ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.