《
Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?- Calantha TYT》
Sở
Nghệ Niên sải rộng bước chân, bước nhanh đến chắn ngang trước mặt Liêu Học
Khang và mạnh mẽ giật lấy chiếc cặp sách trên lưng Tống Ỷ Thi, động tác trông
có vẻ cực kỳ thành thục.
Tống
Ỷ Thi: ???
Sở
Nghệ Niên mím chặt môi, thuận tay đem cặp sách đặt lên bàn trước ánh mắt ngỡ
ngàng của Tống Ỷ Thi rồi thấp giọng hỏi: “Sao hôm nay em về muộn thế?”
“Học
bồi dưỡng.” Tống Ỷ Thi trả lời một cách ngắn gọn súc tích.
“Trường
trung học Hãn Hải bắt đầu dạy bồi dưỡng từ khi nào vậy?”
“Vì
em phải chuẩn bị cho cuộc thi nên phải học bồi dưỡng thêm.”
Lúc
này ánh sáng u ám từ trong đôi mắt của Sở Nghệ Niên mới chợt tan đi, anh nhàn
nhạt trả lời: “Ồ, ra là vậy…”
Từ
phía sau, Liêu Học Khang bỗng cười nói chen vào: “Cô bé thật hiếu học nha.” (C
a l an t h a - T Y T )
Làm
cho Tống Ỷ Thi phải quay lại nhìn anh ta với ánh mắt quái lạ.
Người
nay là ai vậy?
Sở
Nghệ Niên cũng quay đầu lại liếc nhìn anh ta với ánh mắt lạnh lùng.
Thấy
vậy, Liêu Học Khang thở dài một tiếng: “Ảnh đế Sở, có vẻ như em gái cậu không
nhận ra tôi.” Anh ta ngừng lại một chút rồi lại quay sang nhìn Tống Ỷ Thi và
nói: “Chúng ta đã từng chào hỏi nhau rồi, ở khu nghỉ dưỡng đó.”
Tống
Ỷ Thi thực sự không có ký ức gì về khuôn mặt này lắm nhưng giọng nói thì nghe
có vẻ hơi quen tai.
Cô
cố gắng đào lại ký ức một chút.
“…
Người này là vị đạo diễn đó sao?”
Hình
như sau đó anh ta còn lái xe chở cô và Sở Nghệ Niên về thì phải? Là cái người
tên là gì nhỉ… Liêu… Liêu Học Khang phải không? Có vẻ như cũng rất nổi tiếng?
Tống Ỷ Thi mơ hồ nhớ rằng cô đã từng nghe các bạn học nói chuyện về cái tên
này, nghe nói là một đạo diễn được xem như là báu vật cấp quốc gia.
Tống
Ỷ Thi ngẩng đầu lên.
A,
nhưng lần trước khi gặp mặt…
Còn
chưa đợi Tống Ỷ Thi nói thẳng ra suy nghĩ của mình, Liêu Học Khang đã lên tiếng
cười trước và nhỏ giọng nói: “Lần trước khi chúng ta gặp mặt, tôi vừa đi quay
phim ở sa mạc Gurbantungut về.”
Cho
nên trông anh ta cực kỳ lôi thôi luộm thuộm, râu ria trên mặt thì xồm xoàm,
trông cứ như ông chú bốn năm mươi tuổi.
À
Hóa
ra là vậy.
Tống
Ỷ Thi gật gật đầu rồi đáp lại: “Ồ.”
Bầu
không khí trong phút chốc bỗng trở nên gượng gạo.
Có
lẽ Liêu Học Khang không ngờ rằng phản ứng của Tống Ỷ Thi lại thờ ơ như vậy.
Nhưng
ngược lại Sở Nghệ Niên lại bật cười sảng khoái bởi đám mây u ám vốn tích tụ
trong lòng anh do Tống Ỷ Thi về nhà muộn và cũng chẳng hề gọi điện về nhà thông
báo một tiếng khiến anh cảm thấy trống rỗng giờ phút này đã mau chóng tan biến.
Thậm
chí vì vậy mà cậu chủ Sở còn cảm thấy có chút mềm lòng.
Anh
đưa tay lên xoa nhẹ đầu của Tống Ỷ Thi: “Học bồi dưỡng rất mệt đúng không? Vậy
em lên tầng nghỉ ngơi sớm đi, anh bảo người chuẩn bị đồ ăn rồi mang lên phòng
cho em.”
Tống
Ỷ Thi quả thực đã học đến nỗi hoa mày chóng mặt. Trong đầu cô lúc này, một nửa
là đề thi Olympic, một nửa là tiếng kêu gào khóc thét của Mạc Tiếu Phàm… Điều
đó khiến cô nhất thời không kịp phản ứng để mà né tránh bàn tay của Sở Nghệ
Niên.
Đến
khi có phản ứng lại thì Sở Nghệ Niên cũng đã thu tay về.
Tống
Ỷ Thi ngẩn ngơ một lúc rồi sau đó từ từ gật đầu.
Cô
không né tránh nữa…
Biểu
cảm và hành động của cô đã được Sở Nghệ Niên thu trọn vào trong mắt, khoảnh
khắc đó trái tim anh dường như đã không còn đập theo quy luật nữa rồi.
Tống
Ỷ Thi nói đi cái liền đi luôn, bóng lưng để lại cực kỳ vô tình.
Sở
Nghệ Niên không những không tức giận mà ngược lại còn khẽ mỉm cười, sau đó khom
lưng cúi xuống nhặt lại chiếc cặp sách của cô và nói: “ Bạn nhỏ tính hay quên,
tôi mang cặp lên cho con bé.”
Liêu
Học Khang ở phía đối diện khẽ nhướng mày, thế nào mà anh ta lại luôn cảm thấy
trong ý tứ của anh có chút khoe khoang vậy nhỉ.
Liêu
Học Khang không lên tiếng, anh ta nhìn Sở Nghệ Niên đi lên tầng sau đó mới từ
từ ngồi ngay ngắn trở lại, một tay cầm lấy tách trà trên bàn uống nước, một tay
chống lên sofa, nghiêng đầu nói: “… Không những hay quên mà còn rất vô tình.”
Nói
xong, Liêu Học Khang cúi đầu nhấp một ngụm trà.
“…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.