Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?

Chương 66: Dạy kèm trước kì thi


9 tháng

trướctiếp

《 Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?- Calantha TYT》 

Những vòng thi sàng lọc đầu tiên của cuộc thi Vật lý đã sớm kết thúc.

Tống Ỷ Thi đã lọt vào vòng chung kết của cuộc thi mà không có bất kỳ điều gì ngoài ý muốn xảy ra. Học sinh đến từ trường Trung học Hãn Hải cùng lọt vào vòng chung kết với Tống Ỷ Thi còn có Liên Phi, hơn nữa chỉ có đúng Liên Phi.

Giáo viên chủ nhiệm lớp gọi cô đến văn phòng làm việc.

“Có lẽ em cũng đã cảm nhận được cuộc thi lần này khó hơn so với cuộc thi tiếng Anh lần trước rất nhiều… Vào đến vòng chung kết, độ khó của đề thi sẽ còn tăng lên gấp bội.”

Tống Ỷ Thi gật đầu.

Giáo viên chủ nhiệm lớp nói không sai.

Vốn dĩ không phải ngay từ khi sinh ra cô đã là một học sinh ưu tú, để đạt được đến trình độ như bây giờ đối với cô mà nói đó là một sự nỗ lực không hề nhỏ.

Nhưng lúc này Tống Ỷ Thi không hề có ý định bỏ cuộc. Cô phải cố gắng để đạt được thứ hạng. Chưa nói đến việc có thứ hạng cô sẽ có thể nhận được một khoản tiền thưởng hậu hĩnh, mà còn có thể được cộng thêm 20 điểm trong kỳ thi tuyển sinh vào đại học! Tròn trĩnh 20 điểm! Như vậy thì kể từ lúc đó, việc bước chân vào Đại học Thanh Hoa hay Đại học Bắc Kinh sẽ không chỉ còn là một giấc mơ nữa... À không phải.

Tống Ỷ Thi nhanh chóng thu lại những suy nghĩ điên cuồng của mình, nghiêm túc nhìn về phía giáo viên chủ nhiệm lớp, đợi giáo viên chủ nhiệm lớp nói tiếp.

“Về phía trường học, các thầy cô đã đặc biệt mời về đây một giáo viên rất có kinh nghiệm trong việc bồi dưỡng cho các học sinh tham gia cuộc thi Olympic, còn có mấy bạn học sinh từng có kinh nghiệm thi đấu và dành được giải thưởng để thành lập một đội xung kích tạm thời có nhiệm vụ giảng dạy nghiêm túc cho em và Liên Phi.”

Tống Ỷ Thi không kìm được cảm xúc liền bật cười: “Như vậy thật sự là quá tốt rồi!”

Cô nghĩ thầm: mình có thể tìm thấy một trường học tốt như này ở đâu được nữa cơ chứ? Một ngôi trường vô cùng trân trọng những học sinh ưu tú có thành tích xuất sắc, không những dành tặng cho học sinh những suất học bổng có giá trị gấp đôi mà còn đích thân chi trả và mời giáo viên về dạy kèm cho học sinh…

Giáo viên chủ nhiệm lớp thở phào ra một hơi, sau đó cũng cười theo và nói: “Em nghĩ được như vậy thì tốt quá rồi…”(C a l an t h a - T Y T )

Giáo viên chủ nhiệm đích thân đưa Tống Ỷ Thi về lớp.

Về đến lớp học, đám Quách Viên liền vây quanh cô và nói: “Thi Thi, cậu đã xem tin tức chưa?”

“Hả?” Tống Ỷ Thi tỏ vẻ khó hiểu.

“Chúng ta được lên tin tức rồi!” Quách Viên reo hò vang trời với khí thế hừng hực như kiểu muốn công bố cho toàn thế giới cùng biết.

Lúc này Tống Ỷ Thi mới cúi đầu lại gần một chút, đọc nội dung tin tức trên màn hình điện thoại một cách cẩn thận.

Tin tức đại khái nhắc đến tính chất của khu nghỉ dưỡng như thế nào, tồi tệ ra làm sao… Ở nửa sau của bản tin đúng thật có nhắc đến bọn họ thông qua một hai câu như là: cảnh sát có thể nhanh chóng phá được vụ án lớn như thế này còn phải cảm ơn một nhóm học sinh trung học đã bất chấp sự hung ác của bọn xã hội đen, đi đầu trong việc truy bắt kẻ ác và đã kịp thời cung cấp manh mối cho phía cảnh sát…

“Tớ không bao giờ nghĩ rằng cũng có ngày mình được lên báo! Con mẹ nó còn… Không phải, còn làm việc tốt!” Phương Lập vừa mới chửi tục được một nửa liền nhanh chóng sửa lại. Cậu ta giơ tay lên sờ sờ môi rồi quay sang cười hehe với Tống Ỷ Thi và nói: “Tớ đã không phải là tớ của ngày hôm qua nữa rồi, không thể vì tớ lỡ nói bậy mà phủ nhận thân phận người thừa kế xuất sắc của đội thiếu niên Lôi Phong sống[1] kiêm công dân tốt của phía cảnh sát đâu nhé.”

       Lôi Phong sống[1]: là một nhóm người chuyên làm việc thiện không lưu danh, coi chuyện làm việc thiện như chuyện thường ngày.

Quách Viên đứng ở một bên nghe thấy những lời này liên tiếp trợn ngược mắt nói: “Đồ thần kinh!”

Có điều sau khi trợn mắt xong, Quách Viên liền tiến sát đến bên cạnh Tống Ỷ Thi, cô ấy cúi người xuống rồi xoay mặt sang nhìn trực diện vào mặt Tống Ý Thi. Quách Viên cứ nhìn Tống Ỷ Thi như vậy và cười cực kỳ vui vẻ, cô ấy thì thầm nói: “Đời người hiếm khi nhận được những lời khen, Thi Thi lần trước cũng vẫn là cậu đã khen bọn tớ thật sự rất giỏi…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp