《 Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?- Calantha TYT》  Tống Ỷ Thi gọi cho Vu Tú. Vu Tú hỏi nhỏ: “Lần này con cũng muốn ra ngoài chơi mấy ngày sao?”. Bà chưa biết chuyện lớn xảy ra ở khu nghỉ dưỡng. “Không đâu, con sẽ về muộn một chút.”
“Ồ…” Vu Tú trả lời, hình như bà muốn hỏi thêm điều gì đó nhưng rồi lại thôi. “Thi Thi!” Quách Viên gọi từ xa. Tống Ỷ Thi quay đầu lại, cô thấy Quách Viên, Phương Lập và Kỷ Vũ Hàng đều chạy về phía cô. Tống Ỷ Thi nói thêm vài câu với Vu Tú, sau đó cúp máy. “Thi Thi, cậu không sao chứ?”
“Chúng tớ chờ ở khu nghỉ dưỡng nửa ngày cũng không thấy cậu, cho nên đi theo xe cảnh sát đến đây.” “Anh Dương đâu? Không phải nói anh Dương sẽ lái trực thăng sao?” “Người đều đã bị bắt rồi, làm gọn ghẽ lắm!” “Tớ đã chỉ đường cho mấy chú cảnh sát đó!” “Tớ nhìn thấy tin nhắn của Thi Thi, và tớ là người đầu tiên nhận ra phải làm gì…” “Nè, tớ còn hạ gục hai nhân viên của khu nghỉ dưỡng nhé.” Nhóm người này vừa bước tới đã vây xung quanh, bàn tán xôn xao, tranh giành bắt chuyện trước. Tống Ỷ Thi hơi sững sờ. Trong phút chốc, trong lòng cô có một cảm xúc khó tả đang trào dâng. Cô mím môi, chậm rãi trả lời từng người một: “Tớ không sao, không bị thương, cũng không bị dọa sợ.” “Chúng tớ cũng đi cùng xe cảnh sát, bởi vì cảnh sát có chút việc muốn tìm hiểu từ phía chúng tớ.” “Ung Dương ở bên trong…” “Ồ, Quách Viên, cậu thật thông minh.” Khi Tống Ỷ Thi cất lời, nụ cười trên khuôn mặt của những người xung quanh cô càng lớn hơn nữa, đôi mắt sáng lấp lánh. Như thể đây là những lời nói đẹp đẽ nhất mà họ từng được nghe trong đời. Nhưng… “Sao không khen tớ?”
“Còn có tớ, tớ nữa!” “Thật ra tớ cũng có góp sức…” Đối phương nói nhỏ, hơi giận dỗi. Tống Ỷ Thi: ?(C a l an t h a - T Y T )
Cái này mà cũng phải tranh với nhau sao?
“Các cậu đều rất giỏi…Lần này đều nhờ có mọi người.” Tống Ỷ Thi đi thẳng tới kết luận. Những người đi đường đối diện nghe thấy đều híp cả mắt, trên mặt tràn đầy vẻ thỏa mãn. … Được rồi. Cũng biết khen đấy?
“Đi thôi, vào trong tìm anh Dương đi.” Nhóm Quách Viên được nghe đủ lời khen nên thấy rất vui vẻ, nhớ ra bèn đi chào hỏi Ung Dương. “Anh Dương quá đáng quá, lần này còn trực tiếp đưa cả Tống Ỷ Thi rời trường, không để cho chúng ta có chỗ phát huy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play