《 Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?- Calantha TYT》
Không lâu sau, những học sinh khác cũng trở lại lớp học, bắt đầu làm
bài hoặc chuẩn bị nghỉ trưa.
Đám người Quách Viên vừa vào cửa đã ngáp dài.
Tống Ỷ Thi ngẩng đầu lên nói với cô ấy: "Hộp cơm tôi sẽ rửa sạch
rồi trả lại cho cậu, đồ ăn rất ngon, nhưng mà lần sau cậu đừng mang cho tôi
nữa."
Cứ ăn như vậy chẳng phải béo thành người nặng tạ rưỡi hay sao?
Quách Viên xua tay: "Không sao, hiện tại cậu cứ đưa cho tôi là
được, không thì vứt đi cũng được..."
Tống Ỷ Thi suy nghĩ một chút rồi nói: "Không nên lãng phí thì tốt
hơn."
“Ừ, nên tái chế.” Quách Viên gật đầu, khom người lấy từng hộp cơm từ
trong ngăn bàn của Tống Ỷ Thi ra, sau đó gửi lại cho chủ nhân hộp cơm: “Mang về
tự rửa đi”
“Được thôi!” Những người khác lần lượt tiến lên, lấy hộp cơm đi.
Lúc này, Kỷ Vũ Hàng vươn cổ nói: "Hay là lần sau Tống Ỷ Thi đi ra
ngoài ăn với chúng tôi đi?"
Tống Ỷ Thi lắc đầu: "Phiền phức quá."
Mặc dù cô đã có tiền thưởng trong túi, nhưng tiền thì không bao giờ là
quá nhiều. Để tránh cho bị vợ chồng Vu Tú kéo chân sau trong tương lai thì cô
phải giữ tiền và chi tiêu ít nhất có thể từ bây giờ.
Kỷ Vũ Hàng nhìn ra lý do từ chối của cô, lập tức nói: “Bình thường khi
chúng tôi ăn cơm thì tháng này ai có nhiều tiền tiêu vặt thì để người đó thanh
toán hóa đơn... Nếu cậu lo lắng về tiền bạc, thì không cần lo lắng đâu."
Kỷ Vũ Hàng còn chưa nói xong, đã bị Quách Viên cho một đấm.
Quách Viên trợn tròn mắt: "Cậu quay về chỗ học thuộc từ vựng
đi."
Kỷ Vũ Hàng mở miệng: "...Được rồi,tôi vẫn chưa nhớ hết những từ mà
Tống Ỷ Thi yêu cầu bọn tôi ghi nhớ ngày đó. Tôi sẽ học thuộc chúng."
Những người có thành tích tốt ở hàng trước đều quay đầu lại kinh ngạc
khi nghe thấy những lời của Kỷ Vũ Hàng.
Thậm chí cô còn tự hỏi chăng nhẽ hôm nay mặt trời mọc đằng tây hay sao
...
Khi Kỷ Vũ Hàng nhận được ánh mắt kinh ngạc của bọn người, thì cậu ấy
ngay lập tức trở nên hăng hái hơn và muốn học để cho bọn họ thấy.
Không phải chỉ cần học tập chăm chỉ và đạt điểm cao thôi sao?
Cậu ấy có lẽ không thể đạt điểm cao trong kỳ thi, nhưng mà cậu ấy sẽ
làm được nếu cậu ấy chăm chỉ!
Quách Viên này cười nói với Tống Ỷ Thi: "Ồ, cậu thích thế nào cũng
được. Nếu một ngày nào đó muốn cùng bọn tôi ăn ở ngoài thì cứ nói với
tôi."
Tống Ỷ Thi gật đầu cười đáp: "Được."
Mặc dù cô vẫn chưa tìm ra lý do tại sao học sinh lớp ba có vẻ như đã đọc
sai kịch bản ban đầu. Nhưng điều đó không ngăn cản cô đón nhận lòng tốt của
người khác lúc này.
Tống Ỷ Thi cũng không có nói với bọn họ là nữ sinh khác lớp đã đến đây,
dù sao thì cô gái đấy bị hạ gục, à không, Ung Dương gián tiếp giết chết cô ta.
Cô xoay cây bút trong tay, cúi đầu bắt đầu làm bài.
Cách đó không xa, Kỷ Vũ Hàng đột nhiên ngẩng đầu hỏi: "Vậy cuối
tuần này chúng ta còn đi..."
Tống Ỷ Thi gật đầu: "Đi chứ."
Kỷ Vũ Hàng nghe thế liền cười.
Những người khác cũng nhìn nhau cười, lập tức lấy giấy bút ra, làm được
câu hỏi thì cố gắng làm một hai câu, không được thì đọc thuộc lòng từ vựng. Sau
khi xử lý xong những thứ lộn xộn này, cuối tuần bọn họ có thể cùng Tống Ỷ Thi
đi làm chuyện lớn!
Cũng không đến mức là chuyện lớn.
Không ai trong số họ nói ra, nhưng họ đều có một sự hiểu ngầm.
Khi một nhóm người ngấm ngầm và bí mật cùng nhau hoàn thành một việc gì
đó thì điều đó sẽ thú vị hơn là làm mọi việc một mình. Dòng máu nóng gần như
lấp đầy lồng ngực, chỉ chực chờ thời cơ phun trào.
“Bọn họ đổi tính rồi sao?” Một số học sinh ngoan không nhịn được nhỏ
g ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.