《 Xuyên Thành Vạn Người Mê Trời Sinh Phải Làm Sao Đây?- Calantha TYT》
Người trợ lý thấy rõ nụ cười trên mặt Sở Nghệ Niên bỗng vụt tắt, sau đó
anh lại cười. Chắc tâm trạng của cậu Sở không được tốt lắm, trợ lý nghĩ thầm.
Người trợ lý xen vào: “Cô Dung, ông Dung còn chưa tới sao?” khéo léo
nhắc nhở Dung Hiểu Dao, cho dù có phải chờ thì cậu Sở vẫn sẽ ở đây đợi ông
Dung.
Tuy rằng diễn xuất của Dung Hiểu Dao rất tệ, nhưng EQ cũng không đến
nỗi chạm đáy, khi cô ta nghe thấy lời nói của trợ lý bỗng lập tức có phản ứng.
Dung Hiểu Dao hơi xấu hổ, nhỏ giọng nói: “Ông nội sẽ đi cùng đạo diễn tới.”
“Mời cô Dung.” Người trợ lý dẫn Dung Hiểu Dao vào trong đình, ý muốn cô ta ngồi
xuống trước.
Dung Hiểu Dao nhìn Sở Nghệ Niên, anh vẫn đứng ở nơi đó, hình như muốn
đi ra ngoài, lúc này Dung Hiểu Dao mới biết bản thân đã hiểu nhầm, càng thêm
ngượng ngùng, nhỏ giọng hỏi: “anh Sở, anh đi đâu vậy? Không phải chúng ta cùng
nhau ở đây chờ đạo diễn và nhà sản xuất hay sao?”
Nụ cười trên mặt Sở Nghệ Niên không thay đổi, nhưng trong giọng nói có
phần xa lạ thờ ơ: “Tôi có chút việc.”
Anh không đề cập đến việc đó là gì.
Dung Hiểu Dao đành phải thất vọng mà im lặng.
Sở Nghệ Niên bước xuống bậc thang, bóng dáng nhanh chóng biến mất. Người
trợ lý cũng đi theo. Chẳng mấy chốc chỉ còn lại người phục vụ, Dung Hiểu Dao và
người quản lý của cô ta trong đình.
Người phục vụ bưng trà nóng đến, thay đổi đĩa trái cây và đồ ăn vặt,
nhưng Dung Hiểu Dao không có tâm trạng ăn uống.
Cô ta khẽ thở dài: “Là ảo giác của tôi sao? Hình như anh Sở không còn
quan tâm đến tôi như trước nữa.”
Người quản lý nói: “Làm gì có chuyện đó? Tôi cảm thấy cậu Sở cũng không thay
đổi nhiều lắm. Chỉ là vừa rồi cô quá đường đột, muốn leo lên cột (*) thì thôi
đi. Sau đấy còn hỏi cậu Sở muốn đi đâu. Đúng là khiến tôi tức chết rồi.”
(*): Ẩn dụ cho việc phục vụ, xu nịnh theo ý muốn của người khác nhằm
đạt được danh tiếng và địa vị, trong ngôn ngữ sử dụng hàng ngày thì đây là một
thuật ngữ xúc phạm, có ý nghĩa không tốt.
Dung Hiểu Dao không phản bác, hơi cau mày: “Vậy rốt cuộc thì anh Sở muốn làm
gì?”
“Biệt thự Xương Du chính là gia tài của cậu Sở, thế nên việc cậu ấy đi kiểm tra
là chuyện bình thường.”
“Không phải đâu, đối với anh Sở, nơi này chỉ là một chỗ rất nhỏ, không đáng
được nhắc tới trong khối tài sản của anh ấy…có cái gì mà phải đi kiểm tra sao?”
Dung Hiểu Dao nghi ngờ.
Sở Nghệ Niên đã đi đến cổng của khu trượt tuyết.
Sở Nghệ Niên đột nhiên quay đầu lại, liếc nhìn những nhân viên đi theo
sau anh thành một đoàn, ai nấy đều rất căng thẳng, dường như đang đi phá nát
khu trượt tuyết này vậy.
Sở Nghệ Niên: “...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT